Việt Nam hôm nay

https://lh4.googleusercontent.com/jwHXKk9yK83mb2U0iyp-OSXs7OZgoEcJKB4V-xqOO7STOu0djuO_hHd_dM8GkXjIamwCDoDrZRAdRPT5gaYIUOXwHgEk7mRpK7R7aGCo-eeVOtK72Nk

Saturday, 24 October 2015

Con trai lớn thủ tướng làm bí thư Kiên Giang


 

Con trai lớn thủ tướng làm bí thư Kiên Giang
Ông Nguyễn Thanh Nghị, con trai lớn của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa ‘được bầu’ giữ chức bí thư tỉnh uỷ Kiên Giang, nhiệm kỳ 2015 -2020.

Kết quả cuộc ‘bỏ phiếu’ vừa được đại hội đảng bộ Kiên Giang thông báo vào tối ngày 16/10/2015, tức chỉ vài tiếng sau khi người em út ông này là Nguyễn Minh Triết được loan báo ‘trúng cử’ vào ban chấp hành đảng bộ Bình Định.

Ông Nguyễn Thanh Nghị sinh năm 1976, chính thức trở thành bí thư tỉnh uỷ trẻ nhất trong chế độ CSVN ở tuổi 39.

Ông này được nói có bằng tiến sỹ ngành kỹ sư công chính tại  Đại học George Washington, Mỹ. 

Trong một động thái dọn đường trước đó, ông Trần Minh Thống - người vừa ngồi ghế bí thư Kiên Giang được 6 tháng đã phải nhường lại vị trí này ông Nguyễn Thanh Nghị. Ông Thống ‘được’ phân công làm phó trưởng ban chỉ đạo Tây Nam Bộ - vốn chỉ là một chức vụ hữu danh vô thực.

Điều này phần nào cho thấy diễn biến bên trong hội nghị trung 12, với sự gia tăng quyền lực ngày càng cao của đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - ứng cử viên nặng ký cho chức tổng bí thư vào năm 2016.

Năm 2011, ông Nghị khi đang làm việc tại đại học kiến trúc Sài Gòn thì bất ngờ được đưa về làm uỷ viên dự khuyết ban chấp hành trung ương đảng. 

Đến cuối năm, ông tiếp tục lên làm thứ trưởng bộ xây dựng cho đến tháng3/2014 thì được đưa về Kiên Giang làm phó bí thư tỉnh uỷ. 

Chỉ trong vòng một năm rưỡi về Kiên Giang, con trai cả của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thăng quan tiến chức một cách chóng mặt, dù không làm được bất cứ thành tích nào đáng kể cho địa phương.

Kiên Giang được coi là ‘cái nôi’ cả về quyền lực lẫn tài chính của gia tộc thủ tướng, nơi mà đường quan lộ ông Dũng khởi phát, giúp ông từ một y tá quân y lê làm bí thư tỉnh rồi làm thủ tướng. 


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trang Nhà
Con út thủ tướng ‘trúng cử’ vào tỉnh uỷ Bình Định
Ông Nguyễn Minh Triết – con trai út 25 tuổi của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa được loan báo ‘trúng cử’ vào ban chấp hành đảng bộ Bình Định, nhiệm kỳ 2015 – 2020.

Kết quả này vừa được công bố tại đại hội đảng bộ Bình Định vào sáng ngày 16/10/2015. 

Bí thư tỉnh đoàn Bình Định Nguyễn Minh Triết, sinh năm 1990, là người trẻ tuổi nhất trong tổng số 55 uỷ viên ‘được bầu’ tham gia ban lãnh đạo đảng bộ tỉnh uỷ cho 5 năm tới.

Thông tin này hiện đang gây nhiều sự chú ý, đễn nỗi sự kiện ông Nguyễn Thanh Tùng (cấp trên ông Triết) lên làm bí thư Bình Định không còn được mấy ai quan tâm.

‘Đặc cách’ cho con thủ tướng

Trong một động thái được ‘bật đèn xanh’ trước đó, nhiều cơ quan truyền thông nhà nước đã tấn công tới tấp vào quyết định bổ nhiệm ông Lê Phước Hoài Bảo (con trai bí thư Quảng Nam Lê Phước Thanh) lên làm giám đốc sở kế hoạch – đầu tư ở tuổi 30.

Với chế độ cộng sản, sự kiện một người 25 tuổi ‘được bầu’ làm uỷ viên ban chấp hành đảng bộ tỉnh uỷ là một kỷ lục đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên, kịch bản tương tự đã không xảy ra đối với sự ‘trúng cử’ của ông Nguyễn Minh Triết. 

Ngược lại, thái độ của truyền thông lề đảng đã cho thấy đây là một sự kiện hiển nhiên. Đã không có bất kỳ một tờ báo nào dám chất vấn hoặc nêu nghi ngờ về năng lực của ông Triết như đã từng làm đối với ông Bảo.

Sự khác biệt ở chỗ, ông Bảo là con trai một cựu bí thư đã hạ cánh an toàn, còn ông Triết là con trai đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - ứng cử viên tổng bí thư năm 2016.

Hồi cuối năm 2014, ông Dũng sau khi thâu tóm được trung ương đảng liền chỉ định con mình vào thẳng ban chấp hành đảng bộ Bình Định mà không qua bầu bán.

Sự ‘đặc cách’ này khiến các đối thủ chính trị của ông Dũng dù nóng mặt nhưng cũng đành bó tay bất lực. Không những ‘đặc cách’ cho con, ông Dũng còn đòi ‘đặc cách’ cho chính bản thân mình khi tiếp tục ở lại bộ chính trị dù đã quá tuổi nghỉ hưu.

Năng lực thái tử đảng

Nhờ vào bệ phóng quyền lực vững chắc của bố mình, ông Triết đã có đường quan lộ rộng rãi. Tuy nhiên, điều này cũng không giúp ông che giấu đi sự bất tài của bản thân.

Sau hơn 1 năm về Bình Định, ‘thành tích’ duy nhất được biết đến của ông Triết là ý tưởng làm một đoạn clip múa võ theo điệu nhảy breakdance. 

Thậm chí, ông Triết tỏ ra khá ngớ ngẩn khi kêu gọi sử dụng mạng xã hội của Viettel và Zing để tiếp cận thanh niên; vì theo ông, mạng xã hội Facebook phải trả phí từ 0,5 – 2,5 USD cho mỗi... account.

Trong khi đó, anh ruột ông Triết là Nguyễn Thanh Nghị cũng không khá gì hơn trong vai trò phó bí thư Kiên Giang, đến nỗi phải bị rời khỏi tổ công tác về việc xây dựng đặc khu kinh tế Phú Quốc.

Cả ông Triết lẫn ông Nghị đều được nói có bằng cấp tại Anh và Mỹ, nhưng không hề chứng minh được khả năng gì trong các cương vị được dọn sẵn. 

Trong khi đó, Nguyễn Tấn Dũng vẫn đang ra sức thăng quan tiến chức cho con cái, bất chấp một thực tế là cả hai ông thái tử đảng này đều bất tài. 

Viễn cảnh về một Kim Jong Un tại Việt Nam không còn là những chuyện xa vời.

Đất nước này đã quá khốn khổ vì một ‘cha già’ Hồ Chí Minh, nay lại thêm một ‘bố già’ Nguyễn Tấn Dũng nữa thì đúng là một đại hoạ đen tối cho dân tộc.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đệ nhất Dân Oan - Ếch Cô Nương  
















Nói đến dân oan, là nói đến nước CHXHCNCC với hàng triệu nạn nhân khắp ba miền Bắc, Trung, Nam. Nhưng vì mỗi dân oan mỗi cảnh, “mười phân vẹn mười”... oan cả, nên đã mấy chục năm qua, các “Oan gia”, tức các nhà khảo sát về Dân Oan không thể bình chọn ai là kẻ có thành tích oan vượt trội hơn cả để trao giải Dân Oan, một giải thưởng có khi còn khó khăn hơn giải No Beo Toán Bể Đồ.

Phải đợi cho đến sự xuất hiện lá thư không niêm đề ngày 29/9/2015 của bà Nguyễn Thanh Phượng- ái nữ ngài đương chức Thủ tướng nước CHXHCNCC Nguyễn Tấn Dũng gửi ba vị “Gờ Sờ Chấm Tờ Sờ/GS.TS” Lưu Văn Sùng, Đỗ Thế Tùng và Nguyễn Đình Kháng là những nguyên Viện trưởng Viện Khoa học Chính trị, Khoa trưởng Khoa Kinh tế Chính trị, Viện trưởng Viện Kinh tế Chính trị học, thuộc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, người ta mới gặp được một khuôn mặt dân oan nổi bật hơn hết, để chọn làm Đệ nhất Dân Oan.

Đệ nhất Dân Oan Nguyễn Thanh Phượng!

Căn cứ vào những yếu tố nào để các “Nhà” Dân Oan khẳng định đẳng cấp Dân Oan khôi nguyên, gọi cách bình dân là “Hoa hậu Dân Oan”của một đồng chí Cắt Mạng còn non choẹt về tuổi tác nhưng lão thành về sự nghiệp công danh lẫn thế lực quyền uy, cùng với một di sản không ai có là “Ông nội và ông ngoại cháu là liệt sĩ hy sinh trong kháng chiến chống ông nội con của cháu. Còn ba cháu là thương binh hạng 2/4, từng bị thương trong chiến đấu dành hai hòn của nhà chồng cháu, hiện trong người còn mang 11 mảnh đạn và nhiều thương tích, nó vẫn đang hành hạ ba cháu hằng ngày, nhưng ba cháu vẫn không về vui thú điền viên như Thánh Gióng, tiếp tục hy sinh đời bố củng cố đời con để cháu đang được như hôm nay”?

Lý do Dân Oan hàng hàng lớp lớp xuống đàng, đi lang thang khắp nước để kêu oan mấy chục năm qua không gì khác hơn là họ bị nhà nước cướp chính quyền, à quên, chính quyền cướp nhà cướp đất, cướp ao hồ, ủi “chòi canh”.

Nhưng chung quy, dân oan, dù bị chính quyền cướp mất ít, mất nhiều, hay mất sạch, thì những mất mát đó chỉ là vật chất. Trong khi dân oan Nguyễn Thanh Phượng, một siêu công dân nước CHXHCNCC với lý lịch như thế, khi không bị có cái quốc tịch Mỹ, là bị xúc phạm đến danh dự biết là dường nào!

Nhà cửa, ruộng đất, người ta có thể bị cướp sạch, qua Cải Cách (Ruộng Đất) trước kia, hay do Cưỡng Chế ngày nay, khổ chủ còn có ngày lấy lại hay, tạo dựng lại được, nhưng danh dự của Đệ Nhất Ái nữ nước CHXHCN mất đi vì cái quốc tịch đế quốc kẻ thù thì không bao giờ có thể lấy lại.

Nói về cách “bị cướp” cũng khác. Cải Cách hay Cưỡng Chế tuy là “chủ trương lớn” của “đảng” từ trên, nhưng việc thực hiện là do đám làng nhàng xuống dưới, có khi đưa đến việc “giết lầm” 172.008 khiến bác Hồ khóc hu hu xin lỗi xong rồi vẫn đâu vào đấy.

Đàng này, đám Tố Khổ Viên “xử lý” dân oan Nguyễn Thanh Phượng không phải là loại tầm thường, nhưng là toàn Giáo Sư với Tiến sĩ Viện trưởng, Khoa trưởng. Đọc chưa xong,tưởng Viện Ung bướu, Viện Thẩm Mỹ, còn chút hy vọng “Đấu sai, tố oan”; té ra Viện Hồ Chí Minh.

“Bác (Hồ) có thể sai, nhưng Bác Mao không bao giờ sai”. Cũng vậy Bọn cải cách, bọn cưỡng chế “có thể sai”, nhưng chắc chắn Viện trưởng Viện Hồ Chí Minh “không bao giờ sai”.

Chân lý ấy càng làm nổi bật cái oan tức tưởi của Nguyễn Thanh Phượng khi nạn nhân có trong tay cái Visa Mỹ mới tinh để bằng chứng …oan.

Viết đến đây, Bá tước Đờ Ba Le nghe vợ lên tiếng “Em cũng Xê Dét/Say Yes Đệ Nhất Dân Oan cho Ếch Cô Nương.”

13.10.2015



                                                                                 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
__._,_.___

Posted by: "Nhat Lung" <

Friday, 16 October 2015

Saigon Một phụ nữ bị Hai tay bị trói giật ra sau, hai chân bị cột chặt giữa đường

 
Thiên đàng xã hội chủ nghĩa không còn tình người.
On Wednesday, October 14, 2015 6:40 PM, dinhthong3Gmail <> wrote:

From: Tan Loc Le
Sent: Wednesday, January 06, 2010 12:37 PM
Subject: Saigon Một phụ nữ bị Hai tay bị trói giật ra sau,
                    hai chân bị cột chặt giữa đường

Ngoài sức tưởng tượng!
Chúng tôi vừa được bạn đọc cung cấp những hình ảnh gây sốc cảnh một phụ nữ bị người thân của mình đánh đập, chà đạp tàn nhẫn ngay giữa “thanh thiên bạch nhật” tại quận Tân Phú-TP.Saigon.

Trong những tấm hình mà bạn đọc cung cấp, nạn nhân là một phụ nữ khoảng 30 tuổi đã bị gia đình ông Trương Ngọc Tuấn ngụ tại đường Phan Đình Phùng (quận Tân Phú, TP.Saigon trói ngoặt hai tay hai chân vứt ra đường trước sự chứng kiến của đông đảo bà con lối xóm và người đi đường. Vẻ mặt người phụ nữ tỏ ra khá đau đớn cố vùng vẫy thoát khỏi bàn tay của những người đang cố đày đoạ mình.
Ông Tuấn (áo thun) đang ngăn cản người đàn ông mặc áo đỏ có ý định giải cứu nạn nhân.

Đi theo nạn nhân là một đứa con trai khoảng 5 tuổi và một bé gái chưa tròn 1 tuổi đặt trên xe đẩy tay. Khi bị trói nằm trên đường, nhiều người dân và người đi đường rất bất bình xông vào cởi trói nạn nhân nhưng gia đình ông Tuấn ngăn cản dữ dội.

Đứa con trai nạn nhân định mở trói cho mẹ đã bị một người cháu của ông Tuấn đánh, rồi ngồi đè lên người nạn nhân.

Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin vụ việc đến độc giả.
Vợ, con ông Tuấn đang ngăn cản mọi người vào giải cứu. Chiếc xe nôi em bé trên đó có đứa bé gái chưa đầy 1 tuổi con của nạn nhân.

Đứa con định vào cởi trói cho mẹ bị người nhà ông Tuấn ôm chặt và ngồi đè lên người nạn nhân.

Hai tay bị trói giật ra sau, hai chân bị cột chặt.

Nạn nhân bị trói bỏ giữa đường.

Đứa con thẫn thờ nhìn mẹ bị trói.



Make your browsing faster, safer, and easier with the new Internet Explorer® 8. Optimized for Yahoo! Get it Now for Free!

__._,_.___

Posted by: Khai Vo

Sunday, 11 October 2015

Adida Phat: CA DAO THỜI ÐẠI


 From: Adida Phat    

Adida Phat: CA DAO THỜI ÐẠI:

HOÀI NGÔ THÌ ÐƯỢC ĂN CƠM
HOÀI hồ chí minh ĂN C..T SUỐT ÐỜI!!!

Hoài Ngô là rất đúng.
Chớ không lẽ là 'hoài Hồ Chó Minh'???
Hay là hoài thằng chó đẻ thích quảng độ???
Giữa hai cái chén: Một cái là chén c..t .. (Hồ Chí Minh), một cái là chén cơm (Ngô Ðình Diệm), mấy thằng việt cộng nằm vùng tụi bay muốn ăn chén nào?

Nếu tụi bay thấy chén c.. là ngon thì hãy cút về Việt Nam, tha hồ mà ăn!

Tổng Thống Ngô Ðình Diệm là người khai sáng ra nước Việt Nam Cộng Hòa và kế thừa lá cờ vàng ba sọc.

Chỉ có bọn việt cộng nằm vùng và bọn tay sai chó đẻ ăn c... việt cộng mới chửi Tổng Thống Diệm và phỉ báng lá cờ vàng ba sọc!

Bọn chó đẻ tay sai việt cộng tụi bay có nói xấu Tổng Thống Diệm, có nêu ra một ngàn lý do cũng vô ích!

Hoài Ngô thì người dân được no ấm.
Còn hoài Hồ Chí Minh thì ĂN C... và PHẢI ĂN LÔNG Ở LỖ SUỐT ÐỜI!

ÐƠN giản quá mà mấy thằng CHÓ ÐẺ tay sai việt cộng tụi bay không chịu hiểu!!!

====================



==================

Chửi gì thì chửi
Chê gì thì chê
Tôi vẫn mê cờ vàng
Vì nhờ nó mà toàn dân được cơm no áo ấm!

Khen gì thì khen
Ca gì thì ca
Tôi vẫn ghét cờ máu
Vì nó mà muôn dân đói khổ!

====================

CS sống trong l.. phụ nữ
Biết đéo gì về lịch sử miền Nam
Chỉ chuyên viết bậy, chửi xàm
Tiên sư cha thằng CS đại tam nhà mày!!!

__._,_.___

Posted by: <vneagle_1


Saturday, 10 October 2015

Những khát vọng từ lũy tre làng sẽ thổi bay Nguyễn Tấn Dũng?

Những khát vọng từ lũy tre làng sẽ thổi bay Nguyễn Tấn Dũng?

Bà Đầm Xòe.

Trên chính trường giành giật quyền, tiền và bảo vệ mạng sống của phe nhóm trong thời điểm trước thềm đại hội đảng XII, ông Nguyễn Tấn Dũng đã thắng, cũng có nghĩa là thóat bị hạ bệ, tại hội nghị Bộ Chính trị 5 ngày vào cuối tháng 9 năm 2012 và Hội nghị Trung ương 6 vào giữa tháng 10 năm 2012. Điều đó chứng tỏ lực lượng ủng hộ ông Nguyễn Tấn Dũng đang mạnh.

Nhưng, việc Nguyễn Tấn Dũng thoát hiểm khác hoàn toàn với việc ông giành được chức Tổng bí thư tại đại hội đảng lần thứ XII sẽ diễn ra vào đầu năm 2016. Vì thắng, thua ở một đại hội nếu diễn ra một cách “bình thường” phụ thuộc vào lá phiếu của các đại biểu. Người nào đủ phiếu thì trúng cử, không đủ phiếu thì bị loại. Mà người bỏ phiếu là dân Việt Nam nói chung, những người tham gia đại hội đảng XII nói riêng, đều bỏ theo “nguyên tắc”: Người của của phe nhóm nào thì bỏ phiếu cho phe nhóm đó, bất kể người đó là ai, tài đức như thế nào.

Sau hai lần thoát hiểm, nhiều “bình luận viên” cho rằng, Ba Dũng đang chiếm thế thượng phong, giành được chức Tổng bí thư đã là cái chắc, chỉ còn “lăn tăn” có kiêm nhiệm thêm chức Chủ tịch nước nữa hay không mà thôi. Riêng tôi, tôi vẫn cứ chờn trợn vì cái nguyên tắc tổ chức của Cộng sản, nó luôn chứa đầy quyền lực và ma thuật, mà người có quyền hành thiết kế cho việc “chuẩn bị nhân sự cho đại hội”, cụ thể là đại hội XII,  hiện vẫn nằm trọn vẹn trong tay ông Nguyễn Phú Trọng ( đang chức TBT) và ông Tô Huy Rứa ( đang chức Trưởng Ban tổ chức Trung ương). Hai người này, rõ ràng họ đang là một “Cặp đôi hoàn hảo”, không và chưa bao giờ chịu nằm im để cho phe nhóm của họ chịu thất bại thêm một lần nữa.

Sau thất bại tại trong cuộc đấu hạ bệ ông Nguyễn Tấn Dũng không thành tại  Hội nghị trung ương 6, ông Nguyễn Phú Trọng – ông Tô Huy Rứa đã rút ra được bài học: nếu không “cơ cấu” tăng số lượng Ủy viên trung ương mới tham dự đại hội và “trúng cử” vào trung ương mà chủ yếu chỉ “tái cơ cấu trung ương”, thì chiến thắng trong đại hội đảng XII sẽ nằm gọn trong tay ông Nguyễn Tấn Dũng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng – ông Tô Huy Rứa đã ráo riết thực hiện việc “xây dựng” lực lượng cho phe mình.

Từ năm 2014, Tô Huy Rứa đã như một con thoi, đi hết địa phương này đến địa phương kia, liên miên đọc quyết định thay thế người này, cất nhắc người kia. Thực chất ông Trọng – ông Rứa đi xây dựng lực lượng ở cơ sở. Và không chỉ dàn trận đấu từ cơ sở, lựa chọn những đại biểu tham dự đại hội, mà ông Trọng – ông Rứa còn điều động, luân chuyển cán bộ, dàn trận đấu bằng cách ém sát các vị trí chủ chốt trên thượng tầng, như Ban Tổ chức của ông Rứa hiện có tới 12 phó ban đều là ủy viên trung ương đảng.

Nhờ có sự bổ sung lực lượng này mà tại Hội nghị trung ương lần thứ 11 ( tháng 5/2015)  cán cân lực lượng đã nghiêng về phe ông Trọng – ông Rứa. Chưa yên tâm với lực lượng đã có,“Từ đầu năm 2015 đến nay có hai đợt điều chuyển nhân sự rất quan trọng. Từ khoảng tháng 2 đến tháng tư năm 2015, gần 60 nhân sự cấp chủ tịch tỉnh hay bí thư tỉnh, thành được điều ra trung ương để giữ cương vị các phó ban đảng –Phạm Chí Dũng”.

Tiến thêm một bước, ông Trọng-  ông Rứa quyết định nâng tổng số ủy viên trung ương đảng lên 270 người, trong khi đại hội 11 chỉ có 180 người, uỷ viên Bộ chính trị lên từ 21 đến 25 người, gần gấp đôi số lượng BCT khóa 11.
Ông Nguyễn Tấn Dũng có biết điều này không? Biết. Nhưng biết cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, vì nguyên tắc Tổ chức đảng cộng sản là như vậy.
Với việc bám sát cơ sở, thay thế, đề bạt, luân chuyển…cán bộ cơ bản đã hoàn thành, lực lượng ủng hộ ông Trọng – ông Rứa trong đại hội đảng XII đã tăng lên đáng kể và đã sẵn sàng vào trận chiến. Trận chiến giáp lề đại hội đảng đang diễn ra từ ngày 5/ 10/2015, dự kiến kết thúc vào ngày 11/10/2015, đã phát huy hiệu quả tức thì. Nếu như trước đây, hầu hết các nhà “bình luận” đều cho rằng, Nguyễn Phú Trọng không còn lý do gì để trụ lại, thì nay, tại Hội nghị trung ương 12 đang diễn ra, tin tức sốt dẻo được tung lên mạng, lan truyền trong những người quan tâm rằng, Nguyễn Phú Trọng tiếp tục được đề nghị “ở lại” làm Tổng bí thư thêm một nhiệm kỳ nữa và Nguyễn Tấn Dũng cũng được ở lại nhưng chỉ có thể giữ chức Chủ tịch nước.
Rõ ràng, với ban tay tổ chức đầy quyền lực và ma thuật, con đường dẫn đến sự thất thế của Nguyễn Tấn Dũng đang dần dần phơi lộ và trong tương lại gần cái chức Tổng bí thư rất có khả năng bị rớt khỏi tay ông Nguyễn Tấn Dũng.
Vì sao lại như vậy?
Vì những người tham dự đại hội và những người được “cơ cấu” vào trung ương đều do Tổ chức lựa chọn. Mà Tổ chức là ai? Là ông Nguyễn Phú Trọng và ông Tô Huy Rứa – Một cặp đôi hoàn hảo – đang có vai trò như một nhạc trưởng. Những người được chọn hầu hết còn trẻ, mang bản chất nhà quê tiểu nông, đều chỉ là những kẻ ngu trung, tham lam, coi lợi ích của bản thân hơn lợi ích của quốc gia, dân tộc, nhưng trong lương năng của họ lại luôn cháy bỏng khát vọng leo cao, chui sâu để có tiền, có quyền, để tên mình được vang bóng một thời như những đồng chí trước đó của họ. Muốn có quyền, có tiền thì phải làm theo ông Trọng – ông Rứa. Mà cái làm theo trước tiên là phải hạ bệ cho kỳ được ông Nguyễn Tấn Dũng. Những kẻ có đạo đức, có lương tri một tí đều biết rằng, theo ông Trọng –  ông Rứa thì thể nào cũng phải thân Tầu, thể nào cũng phải đi lên Chủ nghĩa xã hội, tức là thân một kẻ luôn tìm mọi cách hại đất nước, hại dân tộc Việt Nam và đi theo hướng mà chẳng bao giờ đến được vì nó có đâu mà đến, nghĩa là anh ta biết rằng, anh ta đang làm hại đất nước và dân tộc Việt Nam, nhưng vì quyền và lợi của anh ta, anh ta bất chấp tất cả như truyền thống làm cán bộ lâu nay ở nước ta đã như vậy.
Đó cũng là cách bắt buộc phải trả ơn còn nặng nề u tối và tiềm ẩn trong nhân cốt của người Việt Nam. Người có lương tri, có đạo đức có lăn tăn một tí, nhưng vì phải trả ơn người đưa mình lên vị trí quyền, tiền nên họ không thể không làm theo yêu của của ông Trọng – ông Rứa.

 Đó là ý thức bờ tre ruộng mạ còn rất đậm đặc trong mọi tầng lớp người Việt Nam hiện tại và nó được “trân trọng” sử dụng như một truyền thống ứng xử có văn hóa: “Anh thò ra cái chân giò thì tôi lò ra cái chai rượu”. Tóm lại, đó là ý thức hệ bờ ao, ruông mạ, luỹ tre làng còn tiềm ẩn nhầy nhụa trong tâm thế của người Việt Nam.

Ông Nguyễn Tấn Dũng với tư tưởng cải cách theo hướng dân chủ, muốn đất nước xoay trục thân phương Tây…nổi trội hơn tất cả các Ủy viên Bộ chính trị hiện thời. Ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng làm Tổng bí thư kiêm chủ tịch nước là ủng hộ cho một tương lại tốt đẹp hơn cho nước Việt Nam.

Liệu những đại biểu đi dự đại hội và 90 ủy viên trung ương đảng thuộc thành phần mới sẽ được bao người vì sự tiến bộ xã hội mà bỏ phiếu cho ông Nguyễn Tấn Dũng? không bỏ phiếu cho ông Trọng – ông Rứa? Có đấy, nhưng với tỷ lệ không đáng kể. Họ phải bỏ phiếu theo thỏa thuận với ông Trọng – ông Rứa trước khi tên họ được ông Trọng – ông Rứa chấp nhận cho đi dự đại hội và “cơ cấu” vào trung ương khóa XII.

Đó là lý do vì sao tôi nói khát vọng quyền, tiền và đủ thú khát vọng khác cùng với ý thức hệ nhầy nhụa chất tiểu nông của người Việt hiện đang sống trong “cơ cấu” Tổ chức đảng rất có khả năng sẽ thổi bay Nguyễn Tấn Dũng trong đại hội đảng lần thứ XII tới đây.
Nếu ông Nguyễn Tấn Dũng muốn làm Tổng bí thư rồi làm Tổng thống, ông Nguyễn Tấn Dũng Ba Dũng chỉ còn có một con đường duy nhất là phải đảo chính ngay tại “cung đình” cái nguyên tắc Tổ chức Cộng sản do ông Trọng- ông Rứa đang tác oai, tác quái kia đi, trước khi đại hội diễn ra.

Lực lượng của ông Nguyễn Tấn Dũng hiện đang mạnh, đảo chính có đến 7 phần thắng, ba phần thua. Đa số nhân dân ủng hộ ông. Thời thế đang ủng hộ ông. Đảo chính bằng cách gì? Thật không thể nói ở đây được.

Còn nếu ông Nguyễn Tấn Dũng “ngoan” như mọi đảng viên, rằng “đảng phân công thì tôi làm”, như ông đã từng nói, nghĩa là chấp nhậm chiêu bài phủ dụ thỏa hiệp với Trọng – Rứa thì Ba Dũng có thể được ngồi ở cái ghế Chủ tịch nước với quyền lực còn lại cũng chỉ đủ để giữ quyền, tiền và mạng sống cho mình, gia đình mình thêm một thời gian ngắn nữa mà thôi. Vai trò lịch sử của ông sẽ chấm hết.

Ông Dũng muốn có cái chức Chủ tịch nước cũng cần phải cảnh giác, vỉ nếu ông Trọng – ông Rứa chiến thắng, trong men say chiến thắng, những ủy viên trung ương đảng mới sẽ chẳng có ai nhớ đã có thỏa thuận để ông Nguyễn Tấn Dũng ngồi ghế Chủ tịch nước đâu.

Tôi là người lâu nay ủng hộ cho ông Nguyễn Tấn Dũng. Mong cho ông lên Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch nước rồi tổng thống mà thấy con đường này ngày mỗi ngày mỗi cụt.

BĐX.

https://badamxoevietnam2.wordpress.com/2015/10/10/nhung-khat-vong-tu-luy-tre-lang-se-thoi-bay-nguyen-tan-dung/

Ngón

Thursday, 8 October 2015

Buổi nói chuyện của chương trình Từ Cánh Đồng Mây với CCB/TPB NGÔ DUY THẾ


TỪ CÁNH ĐỒNG MÂY & CCB/TPB NGÔ DUY THẾ 

Buổi nói chuyện của chương trình
Từ Cánh Đồng Mây
với
CCB/TPB

NGÔ DUY THẾ
Xin bấm link để nghe

“Điều anh em nghe được trong bóng tối hãy nói nơi ánh sáng,
điều anh em nghe rỉ tai nhau hãy rao giảng trên mái nhà”. - (Mt 10:27)

TPB Ngô Duy Thế, vợ và con
THƠ KÊU CỨU CỦA THƯƠNG PHẾ BINH NGÔ DUY THẾ
        Phuớc Bình, Ngày 29 tháng 9 nam 2015

     Kính Gửi:
                        -- Cơ quan ngôn luận, báo giới truyền thông
                        --  Cộng Đồng Nguời Việt Quốc Gia Hải Ngoại
     
       Trích yếu: V/v Nhà hợp pháp của VNCH đuợc Cấp Phát vô thuờng cứu tế cho TPB, nay bị nhà nuớc xhcn vn tuớc đoạt Chủ Quyền


    Tôi tên là Ngô duy Thế sinh năm 1950 tại Hải Phòng, năm 1.954, theo Cha Mẹ Di Cư vào Nam..
  Nguyên truớc đây tôi đi Lính Sư Đoàn 25 B. Số quân: 70/119.796 - KBC: 4204 - Trung Đoàn 50, đóng quân tại Bến Kéo - Tây Ninh
. Năm 1968, trong lần theo đơn vị hành quân ở Suối sâu-Suối cụt,  bị trúng Mìn vc phục kích..
  Do bị chấn thuơng cột tủy sống, sau 2 năm nằm điều trị tại Tổng Y Viện Cộng Hòa, HĐYK BS cho giải ngũ, vào thời gian đó, Chánh Phủ VNCH đã đuợc Chánh Phủ Tân Tây Lan và các Hội Đoàn Hồng Thập Tự Thế Giới quyên góp xây dựng Làng Phế Binh ở Thủ Đức, để cấp phát vô thuờng cho những TPB/VNCH .. đã giải ngũ trở về với đời sống dân sự>.
   Nhờ vậy, Ngày 13 - 5 - 1.972, chúng tôi đã có đuợc một căn nhà số: 243 đuờng 9 phuờng Phuớc Bình-quận 9 SG. 
      Khi ấy, gia đình chúng tôi rất đỗi vui mừng bởi vì truớc đó vào đợt tổng công kích Tết Mậu Thân, căn nhà của chúng tôi đã cháy rụi vì trúng đạn pháo kích của v.c! may mắn thoát chết, nhưng sau đó cả gia đình lâm vào cảnh không nhà, lang thang suốt mấy năm sống nhờ ở đậu bà con, và mấy trại tạm cư..

  Chúng tôi đã dành dụm chắt mót vun đắp căn nhà, vì nghĩ là sẽ đuợc an cư lạc nghiệp cho đến cuối đời ở Làng Phế Binh Thủ Đức. Nhưng rồi Đất Nuớc xảy ra Cơn Biến Động 30-4-1975!
  Đất nuớc đổi thay, là TPB/VNCH thấp cổ bé họng, với chút khác biệt chánh kiến đã không hòa nhập kịp với cuộc sống mới, nên chịu thua thiệt đắng cay.. kéo dài đời sống nghèo đói thiếu thốn thuốc men, nuôi Cha già 86 tuổi đau bệnh nằm liệt một chỗ vì tai biến mạch máu não..cho đến lúc Cha tôi kiệt sức Chết đi, 2 ngày sau vẫn chưa có nổi cái hòm và mảnh đất để vùi lâp thi thể Cha già .. cho đỡ tủi !!!

Bao năm qua rồi, tuởng là quá khứ đã đuợc khép lại, nhưng chúng tôi vẫn  không đuợc coi như là Nguời Dân trong cuộc sống của một xã hội mới!
    Bị phân biệt đối xử vì quá khứ là TPB, đời sống gia đình chúng tôi đã khốn cùng lại càng bế tắc hơn nữa, khi chỗ ở cuối cùng, Cái Nhà hợp pháp của VNCH , nhưng lại trở thành bất hợp pháp đối với nhà nuớc xhcn vn !!!

  Và, để tuớc đoạt chủ quyền nhà hợp pháp của TPB, nhà nuớc đã ra lệnh hoá giá những căn nhà ở Làng TPB Thủ Đức!
 Những TPB/VNCH nào muốn ở thì phải bỏ tiền ra mua lại căn nhà của mình!

    Vì hoàn cảnh chúng tôi quá thiêu thốn không có nổi điều kiện để "hoá giá" cái nhà đang ở, làm theo lệnh của nhà nuớc cs là TPB/VNCH phải từ bỏ-chủ-quyền căn nhà của mình! cái nhà cấp 4 sau bao năm tháng mưa nắng cây gỗ đã mục, phiá sau nhà bếp đã sụp đổ phân nửa, chưa biết khi nào sẽ đè lên con cái,  còn chưa có tiền để sửa chữa, biết lấy đâu ra tiền để mà  mua lại căn nhà của..chính mình!!!

 Bị ép vào buớc đuờng cùng, truớc nguy cơ mất đi chỗ ở cuối cùng của gia đình, tôi buộc lòng khiếu nại sự việc này đến các cơ quan ngôn luận báo giới truyền thông, các cấp lãnh đạo trong cũng như ngoài nuớc, kêu gọi sự hồi tâm nghĩ lại của nhà nuớc xhcn vn!

  Sau thời gian dài lo lắng, chờ đợi mòn mỏi, bao lần mất ăn mất ngủ, hoảng hốt vì liên tục bị theo dõi, bị quấy nhiễu khám xét hộ khẩu lúc chưa quá nửa đêm, sáng sớm mở cửa ra đã thấy ca - mặc thuờng phục - ngồi quán nuớc canh chừng, đảo qua đảo lại nhìn vào nhà, đi ăn sáng cũng bị họ đi theo, thậm chí ra chợ mua rau cũng vẫn bị theo dõi..v..v..v.. ,  việc làm ăn tìm sự sống gián đoạn, cứ bị buộc phải nhận "thư mời " lên phuờng, rồi lên quận, làm việc lập biên bản, 5...6 viên an ninh thay phiên nhau xét hỏi vặn vẹo, dọa nạt áp đặt khép chúng tôi vào những tội danh mà chúng tôi không biết là tội gì !?! làm tôi mệt lả nguời..mất cảm giác, đã có lúc muốn gục xuống ngất đi...truớc bàn làm việc của ca!!!

   Vào lúc 15 giờ chiều ngày 29 -09 - 2015, một lần nữa nhà nuớc cs vn lại muốn lấy cho bằng đuợc cái nhà của chúng tôi, cho nhân viên của ban nhà đất Phuớc Bình - quận 9, đi cùng tổ truởng an ninh, xuống tận nhà chúng tôi đưa thông báo, hạn là 10 ngày phải lên trình diện ban nhà đất, để làm thủ tục gọi là ký "hợp đồng"  thuê muớn lại cái nhà của chúng tôi đã ở từ ngày 13 tháng 5 năm 1.972...cho đến hôm nay!!

  Gia đình chúng tôì đã không nhận thông báo này, vì biết là khi nhận thông báo này, tức chủ quyền căn nhà bị tuớc đoạt, và  gia đình chúng tôi sẽ tan nát, sẽ không còn nhà để ở, sẽ Chết!, vì không sao có nổi tiền để mà  đóng cho nhà nuớc chxhcn vn!!!

   Có lẽ cả 2 đã hội ý truớc, nên mặc dù tôi trình bày lý do Tình và Lý, nhân viên của ban nhà đất đã nói, tổ truởng Nguyễn Văn Đuợc ký viết "làm chứng" vào thông báo (!), tổ truởng đã hăng hái ký vào ( quá khứ cũng đã là tpb - biệt động quân, cũng lãnh nhà số 283 đuờng 9.., nhưng xây nhà lầu 3,4 tầng.. vì khéo léo đi theo những kẻ có chức, có quyền ) vì không biết họ lập mưu gài bẫy để lấy nhà của mình ra sao, nên tôi vội "yêu cầu" họ lấy máy hình ra, xin ghi lại nội dung..(Scanner đính kèm)
    Nay, vì nhà nuớc - qua ban nhà đất Phước Bình - vẫn quyết lấy Nhà của chúng tôi, đứng trước nguy cơ mất đi chỗ ở cuối đời của cả gia đình, nên tôi tha thiết làm Đơn này, mong TT Nguyễn Tấn Dũng giữ lời - theo tinh thần của nghị quyết 755 - đừng lấy Nhà của chúng tôi nữa!

    Kính Thưa Cộng đồng Nguời Việt Quốc Gia Hải Ngoại, cùng các Hội Đoàn Cựu Quân nhân VNCH tha huơng nơi xứ người, các Cơ quan  ngôn luận báo giới truyền thông.., Hội Đồng Liên Tôn, các chức sắc Tôn Giáo, Hoà Thuợng Thích Không Tánh và các chức sắc Tôn Giáo vì " Tình Chiến Hưũ - Nghĩa Đồng Bào " xin lên tiếng nói giúp cho để gia đình chúng tôi giữ lại đuợc Cái Nhà TPB..giữ đuợc mạng sống cho gia đình, tôi vô cùng biết ơn Quý Vị.

                                                                                                     Kính Thư

                                                                                       TPB Ngô duy Thế & gia đình
                                                                                 Vợ Đỗ thị Bích&con trẻ Ngô đỗ duy Nguyên
                                                       -- Nhà số 243 đuờng 9 phuờng Phuớc Bình quận 9 - Việt Nam
                                                                    - Đ.t: 0989 969 253

Tuyệt Mạng Thư của Thương Binh VNCH gởi
Nguyễn Tấn Dũng, Thủ Tướng tập đoàn việt-gian cộng-sản

Kính Gửi:
- Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ Tướng Chính Phủ Việt Nam
- Phó Thủ Tướng Phạm Gia Khiêm, Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội
- Các Cơ Quan Ban Ngành Đoàn Thể Xã Hội
- Các Cơ Quan Truyền Thông khắp Thế Giới
- Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Việt Nam
- Các Hội Đoàn Từ Thiện Hải Ngoại Cứu Trợ Nhân đạo T.P.B
Trích yếu: Xin Được Thủ Tướng Chính Phủ Cứu Xét
v/v: Nhà Thuộc Diện Cứu Tế ThươngPhế Binh của Chính Phủ VIỆT NAM CỘNG HÒA Trước Năm 1975 Bị CS Hóa Giá Bắt TPB Mua Lại
Kính Thưa Thủ Tướng Chính Phủ:
Tôi là Ngô-Duy-Thế sinh năm 1950, Chứng Minh Nhân Dân số 021399908, do Công An thành phố cấp ngày 4-4-1997. Hiện ở tại nhà số 243 đường 9, Phường Phước Bình, Quận 9, Sài Gòn. Tôi đã đi Lính thuộc Sư Đoàn 25 Bộ Binh, đã bị thương và giải ngũ năm 1970. Tháng 5 năm 1972, được Cấp Phát cho Căn Nhà đang ở tại địa chỉ nêu trên! Và đã ở 34 năm liên tục (KHÔNG sang nhượng mua bán cho ai!) cho đến hôm nay!
Khi ấy, với Tinh Thần Cứu Tế và An Sinh Xã Hội, Chính Phủ Việt Nam Cộng Hoà đã họp sức cùng Chính Phủ New Zealand kêu gọi các Hội Đoàn Từ Thiện Phi Chính Phủ và các Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế mua đất cất nhà (đã trả tiền cho Nhân Dân Địa Phương, cũng giống như bây giờ mỗi khi Nhà Nước Giải Tỏa bồi thường cho Nhân Dân vậy!!!) và đã xây dựng Làng Phế Binh Thủ Đức, để Cấp Phát Nhà Vô Thường, vô điều kiện, cho các Thương Phế Binh (TPB) và Giấy Cấp Phát Nhà cũng ghi rõ là: Khi Người Phế Binh qua đời, được Quyền Thừa Kế lại cho Người Thân và Con Cái. (Điều số 4, xin scan đính kèm).

Vì tin tưởng vào điều ấy, và là một Ngườì Lính đã Giải Ngũ trở về với đờì sống dân sự, chúng tôi chi còn biết cặm cụi làm ăn để gây dựng mái ấm cho Gia Đình. Nhưng Chiến Tranh mãi tiếp tục cho đến Ngày 30-4-1975 thì... Miền Nam bị mất. Chúng tôi cũng đã hoảng hốt khi nghĩ là sẽ Có Những Cuộc Tắm Máu Trả Thù ... khi thấy "lệnh'' tập họp Những Ngườì Sĩ Quan Việt Nam Cộng Hoà (VNCH) để đưa đi Cải Tạo!!!, vì nghĩ sau đó sẽ là Những T.P.B..v..v.., vì Anh Em T.P.B không còn tấc sắt trong tay, đã mất khả năng tự vệ, nên đã có những ý nghĩ là sẽ Tự Sát khi lâm vào bước... đường cùng!

Khi ấy, sau những Chính Sách xây dựng “Kinh Tế Mới” thất bại, chúng tôi được ở lại, nhưng cũng đã bị áp đặt đòi Tiền Nợ "Thuê" Nhà...!!! Nhưng vì hoàn cảnh quá khó khăn, chúng tôi đã làm đơn trình bày: "Đây là Những Căn Nhà Cứu Tế Cấp Phát Vô Thường cho T.P.B.., là Công Sức của Những Hội Đoàn Từ Thiện Phi Chính Phủ..v..v.., chứ KHÔNG phải là tiền của Cá Nhân Ông Thiệu, hay của Riêng Chính Phủ V.N.C.H."

Rồi có Nghị Quyết 1488 của Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố, vì hoàn cảnh tôi quá khó khăn (Nghèo nhứt Huyện Thủ Đức, khi ấy còn chưa tách ra Quận 9) tôi đi bán nhang dạo cho các Chùa, nuôi Cha Già nằm liệt một chỗ vì Tai Biến Mạch Máu Não! Mặc dù đã qua rồi thời bo-bo lúa mì..mà vẫn KHÔNG đủ ăn, đã có những lúc tôi ăn no thì Cha Nhịn Đói, còn nếu mua Thuốc và cho Cha Ăn No thì... tôi phải Nhịn Đói!
Vì Tin Tưởng vào Lòng bao dung của Nhà Nước, tôi đã làm Đơn Trình bày gửi lên Thủ Tướng Võ Văn Kiệt xin các cấp Lãnh Đạo có Thẩm Quyền cho Cán Bộ xuống xem xét, nếu có điều gian dối thì xin bị Nghiêm Trị theo Pháp Luật X.H.C.N.V.N., còn nếu ĐÚNG như trong Đơn thì xin được cứu xét và giúp đỡ. Tôi cũng làm Đơn lên Ban Nhà Đất Phước Bình & Quận 9 để nhờ chuyển cho Thủ Tướng. Họ nhận... (vì thấy là ĐÚNG như vậy), nhưng rồì lạị rơi vào... im lặng... cho mãi đến bây giờ!!!

Khi Cha Tôi kiệt sức Chết đi, nằm chờ qua ngày thứ 2 vẫn chưa gọi nổi Cái Hòm về Liệm Xác Cha, cho đỡ tủi... thì lấy đâu ra Tiền để đóng cho Ban Nhà Đất? Đã có Cán Bộ chép miệng: "Thiệt KHÔNG thể tưởng tượng nổi là vào thời điểm hôm nay (1996) mà vẫn còn những Căn Nhà "nguyên thủy" như thế này...!!!"

Nghị Quyết 755 của Nhà Nước X.H.C.N.V.N đối vớí Những Căn Nhà nào đã "lỡ" nằm trong Văn Bản Tịch Thâu, nhưng vì hoàn cảnh khách quan... chưa phù hợp với thực tế đờí sống của Nhân Dân, nên chưa Bố Trí... xử dụng, chưa lấy cấp phát cho người khác, chưa làm cơ quan, trường học, hay ủi đi, làm... Công Viên, thì sẽ xem xét lại, rồi tùy từng trường hợp mà Cấp Phát Giấy, Công Nhận Chủ Quyền, sớm ổn định sắp xếp lại cuộc sống cho Nhân Dân!! Chúng tôi đã nghe tin và chờ đợi, nhưng sao lại thế này...

Ban Nhà Đất đã đồng loạt áp dụng Nghị Định 61... để bắt buộc chúng tôi phải "Hóa Giá" mua lại Căn Nhà đang ở, đã ngoảnh mặt làm ngơ "Vô Cảm?" trước nỗi đau của gia đình tôi nói riêng và của những hoàn cảnh của các T.P.B. bất hạnh khác nữa..

Như vậy...phải chăng chỉ vì Quá Khứ là T.P.B/V.N.C.H. mà đã 31 năm qua rồi, Anh Em Chúng Tôi đã KHÔNG còn được coi là Nhân Dân trong Nước V.N. nữa?

Nếu là Con Ngườì mà ngoài miếng Ăn ra, KHÔNG có được một Cái Nhà để ở... thì Đời Sống sẽ đi về đâu???
Kính xin Thủ Tướng Chính Phủ xem xét lại.
Và Kính Thưa Tổng Thống George Bush (mà Đại Diện là Tòa Tổng Lãnh Sự Việt Nam ở Hà Nội) vì Trách Nhiệm và Lòng Nhân Đạo đối với T.P.B. / Quân Lực V.N.C.H. nên Mở Chương Trình HR cứu xét giúp đỡ cho chúng tôi có một chỗ để... ra đi, hoặc ở lại nhưng được pháp luật bảo vệ an toàn.
Xin Quý Cơ Quan Hồng Thập Tự quốc Tế, Ban Ngành Đoàn Thể, Quý Hội Đoàn Từ Thiện Hải Ngoại, Báo Giới Truyền Thông... vì Tình Thương Nhân Đạo, xin chuyển giùm Đơn Thư Cầu Cứu này đến Thủ Tướng Chính Phủ (vì chúng tôi KHÔNG có Email sợ khi ĐƠN bị thất lạc!!!) và các Giới Chức Có Thẩm Quyền lên tiếng nói Cứu Vớt cho Những Mảnh Đời Rách Nát của T.P.B. sớm có một mái nhà để ở.
Xin Chân Thành Cám Ơn Quý Vị,

Kính Đơn,
Ngô Duy Thế
Số nhà: 243, đường 9, Phường Phước Bình - Quận 9, Saigon Điện thoại: 098 9969253
Tái Bút: Đây là Buổi Họp Dân,Thông Báo Lệnh Bắt Buộc phải Hóa Giá Nhà của Ban Quản Lý Nhà Quận 9 (kể cả T.P.B., những người đã có Giấy Cấp Phát Nhà Cứu Tế trước năm 1975).
Scanned đính kèm Những Giấy Tờ liên quan.

NHỮNG TÊN ĐỒ TỂ BÁN ĐỨNG VIỆT NAM CỘNG HÒA
CÁI BẮT TAY CỦA LOÀI QỦY DỮ
http://img638.imageshack.us/img638/4380/012ptz.jpg
http://img839.imageshack.us/img839/4536/007rc.jpg
Henry Kissinger nói với Chu Ân Lai - Trung cộng như sau:

“Chúng tôi không chẳng tính đến chuyện tiêu diệt Hà Nội, và ngay cả chuyện thắng Hà Nội cũng không được chúng tôi tính đến.

Nếu có thể sống với một chính phủ cộng sản ở Trung Quốc, thì chúng tôi cũng có thể chấp nhận Chính Phủ cộng sản ở (*) Ðông Dương”
(*) Ám chỉ là Việt Nam và Campuchia.




__._,_.___

Posted by: <vneagle_1


Featured post

🔥 Bản Tin Trong Ngày-18/11/2024

My Blog List