---------- Forwarded message
----------
From: Mr King Ta <
Date: 2016-07-22 12:59 GMT-07:00
Subject: Nhật, Pháp đưa ra những bằng chứng công nhận Hchuvanoàng sa, Trường Sa
của VN - Con Gái Của Tướng Vn Kêu Gọi QĐND Đứng Lên, Diệt Tàu Cứu Nước...
To: Yen Tran <>
*- "Nhật, Pháp đưa ra những bằng chứng công nhận Hoàng
sa, Trường Sa của VN khiến Trung Cộng tím mặt"- Tac gia: Ly Vu.
*- "GIỚI TRẺ VN LƯU Ý: THẢM HỌA DIỆT CHỦNG VN CỦA TRUNG CỘNG"-Tac
Gia:Phạm Hồng Thúy - Văn Giang
Nghỉ cho cùng, dân Tàu nói ngang ngược và hành động không giống ai
và không biết gượng vì thiếu kiến thức đào tạo từ trường
học, sách vở, báo chí, kể cả sách dạy làm người từ văn minh cổ xưa
của tổ tiên ... tất cả đều do Mao Trach Đông chỉ thị. Sách vỡ đã
bị đốt, giá trị tinh thần bị coi thường và sự thật bị bóp méo...
kiến thức của dân chúng bị thu gọn trong những truyền thông nhồi sọ của chính phủ
mà thôi.
Tập Cận Bình và ban lãnh đạo cũng đã lớn lên trong cái giáo dục
láo khoét đó, đã bị ảnh hưởng it hay nhiều !!! do đó mới ngang chướng đến hề.
Thêm cái tính độc ác và tham lam, họ phá nước tan nát đến thế là cùng. Đã đến
lúc dân Tàu nỗi dậy. Dân chúng TQ có quyền sống đẹp chứ.
V.
Việt nam là thuộc địa của Pháp. Trong thế chiến thứ 2, Nhật có
một thời gian khá lâu ở VN. Hai nước này có nhiều bằng chứng cho thấy Hoàng Sa
và Trường Sa thuộc chủ quyền của VN. Điều này làm cho Trung Công mặt tái ngắt.
Về tính liên tục của sự chiếm hữu thực sự, Tiến sĩ Trần Công Trục đưa ra một số
mốc lịch sử hết sức cụ thể, có ý nghĩa: Với tư cách là đại diện Nhà nước Việt
Nam về đối ngoại trong thời kỳ Việt Nam là thuộc địa của Pháp, Cộng hòa Pháp đã
tiếp tục thực thi chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa.
Tiến sĩ Sử học Nguyễn Nhã (bên trái) tặng bản vẽ lại An Nam Đại
quốc họa đồ cho UBND huyện Hoàng Sa, TP Đà Nẵng.
Tiến sĩ Sử học Nguyễn Nhã (bên trái) tặng bản vẽ lại An Nam Đại quốc họa đồ cho
UBND huyện Hoàng Sa, TP Đà Nẵng.
Theo Hiệp ước Patenotre năm 1884, Chính quyền thuộc địa Pháp đã tiến hành các
hoạt động đại diện cho Nhà nước Việt Nam trong việc tiếp tục bảo vệ, quản lý và
khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Cụ thể, sau một thời gian tổ chức các cuộc nghiên cứu, khảo sát tại thực địa
của các nhà khoa học và những cuộc trao đổi giữa những chính khách Pháp có liên
quan đến quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa, ngày 8/3/1925, Toàn quyền
Đông Dương đã tuyên bố khẳng định, quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là
bộ phận lãnh thổ thuộc địa của Pháp. Ngày 19/3/1926, Thống đốc Nam Kỳ cấp giấy
phép nghiên cứu mỏ ở đảo Trường Sa cho Công ty Phosphat của Bắc Kỳ.
Ngày 13/4/1930, Thông báo hạm Malicieuse do thuyền trưởng De Lattre điều khiển
ra quần đảo Trường Sa theo chỉ thị của Toàn quyền Đông Dương dựng bia chủ
quyền, đóng giữ đảo Trường Sa và các đảo, đá, bãi phụ thuộc. Ngày 23/9/1930,
Chính phủ Pháp gửi thông báo ngoại giao cho các cường quốc về sự kiện đóng giữ
quần đảo Trường Sa theo đúng thủ tục. Ngày 31/12/1930, Phòng Đối ngoại Phủ Toàn
quyền Đông Dương gửi báo cáo lên Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Thuộc địa Pháp về những
hoạt động đóng giữ đảo Trường Sa và các đảo phụ cận, cũng như các tư liệu khảo
cứu về pháp lý bảo vệ cho sự kiện đóng giữ này.
Ngày 4/1/1932, Chính phủ Pháp gửi Công hàm tới Công sứ Trung Quốc tại Paris
khẳng định chủ quyền của Pháp đối với Hoàng Sa và đề nghị giải quyết tranh chấp
thông qua đàm phán hữu nghị hoặc bằng phương thức trọng tài quốc tế. Trung Quốc
từ chối đề nghị này.
Ngày 18/2/1937, Pháp lại chính thức yêu cầu Trung Quốc áp dụng phương thức
trọng tài quốc tế để xác định chủ quyền quần đảo Hoàng Sa; Trung Quốc lại khước
từ.
Ngày 26/11/1937, Pháp phái kỹ sư trưởng J. Gauthier ra Hoàng Sa để nghiên cứu
tìm địa điểm xây dựng đèn biển, bãi đỗ cho thủy phi cơ, nghiên cứu các điều
kiện định cư ở quần đảo này. Năm 1938, Pháp phái các đơn vị Bảo an đến đồn trú
trên các đảo và xây dựng một hải đăng, một trạm khí tượng được Tổ chức Khí
tượng Thế giới cho đăng ký với số hiệu là 48859 ở đảo Phú Lâm, một trạm vô
tuyến điện TSF trên đảo Hoàng Sa.
Ngày 15/6/1938, Pháp xây xong trạm khí tượng ở đảo Ba Bình, quần đảo Trường Sa.
Ngày 30/3/1938, vua Bảo Đại ký Dụ số 10 sáp nhập Hoàng Sa vào tỉnh Thừa Thiên
thay vì Nam Ngãi trước đây. Ngày 15/6/1938, Toàn quyền Đông Dương Jules Brevie
ký Nghị định 156-S-V thành lập đơn vị hành chính cho quần đảo Hoàng Sa thuộc
tỉnh Thừa Thiên.
An Nam Đại quốc họa đồ của Giám mục Taberd xuất bản năm 1838 khẳng định
Paracels (Cát Vàng, Hoàng Sa) nằm trong vùng biển Việt Nam. Ảnh: ĐNĐT
Tháng 6/1938, một đơn vị lính Bảo an Việt Nam được phái ra đồn trú tại quần đảo
Hoàng Sa. Một bia chủ quyền đã được dựng tại đảo Hoàng Sa có khắc dòng chữ:
“Republique Francaise-Empire d’Annam-Achipel de Paracel 1816-Ile de Pattle
1938”.
Trong Chiến tranh thế giới lần thứ hai, Nhật Bản tuyên bố sáp nhập các quần đảo
trong Biển Đông vào các vùng lãnh thổ mà Nhật đã chiếm đóng. Ngày 4/4/1939,
Chính phủ Pháp gửi Công hàm phản đối các quyết định nói trên của Nhật và bảo
lưu quyền của Pháp tại quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Ngày 15/8/1945, Nhật thua trận phải rút khỏi Đông Dương và ngày 26/8/1945, quân
đội Nhật phải rút khỏi quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa.Sau khi Nhật rút
đi, mở ra một thời kỳ mới vô cùng phức tạp.
Tiến sĩ Trục cho biết, trong hoàn cảnh lịch sử cuối năm 1946, đầu năm 1947, mặc
dù Việt Nam đã tuyên bố độc lập ngày 2/9/1945, không còn ràng buộc vào Hiệp
định Patenotre 1884, song Pháp cho rằng, theo Hiệp định Sơ bộ ngày 6/3/1946,
Việt Nam Dân chủ cộng hòa còn nằm trong khối Liên hiệp Pháp, về ngoại giao vẫn
thuộc Pháp nên Pháp có nhiệm vụ thực thi quyền đại diện Việt Nam trong vấn đề
chống lại mọi xâm phạm chủ quyền của Việt Nam tại quần đảo Hoàng Sa và quần đảo
Trường Sa.
Theo Hiệp định ngày 8/3/1949, Pháp dựng lên chính quyền thân Pháp, gọi là Quốc
gia Việt Nam do cựu hoàng Bảo Đại đứng đầu. Tuy nhiên, trong thực tế quân đội
Pháp vẫn làm chủ Biển Đông, trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Cũng trong năm 1949, Tổ chức Khí tượng Thế giới đã chấp nhận đơn xin đăng ký
danh sách các trạm khí tượng do Pháp xây dựng tại quần đảo Hoàng Sa và quần đảo
Trường Sa vào danh sách các trạm khí tượng thế giới: Trạm Phú Lâm, số hiệu 48859,
Trạm Hoàng Sa số 48860, Trạm Ba Bình số 48419.
Ngày 14/10/1950, Tổng trấn Trung phần Phan Văn Giáo đã chủ trì việc bàn giao
quản lý quần đảo Hoàng Sa giữa Chính phủ Pháp và Chính phủ Bảo Đại.
Từ ngày 5/9 đến ngày 8/9/1951, Hội nghị San Francisco có đại diện của 51 nước
tham dự để ký kết Hòa ước với Nhật. Tại phiên họp toàn thể mở rộng ngày 5/9,
với 48 phiếu chống, 3 phiếu thuận, hội nghị đã bác bỏ đề nghị của Ngoại trưởng
Gromyco (Liên Xô cũ) về việc tu chỉnh khoản 13 của Dự thảo Hòa ước, trong đó có
nội dung: Nhật thừa nhận chủ quyền của CHND Trung Hoa đối với quần đảo Hoàng Sa
và những đảo xa hơn nữa về phía Nam.
Ngày 7/9/1951, Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng của Chính phủ Quốc gia Việt Nam Trần
Văn Hữu đã long trọng tuyên bố hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ
của Việt Nam. Không một đại biểu nào trong hội nghị này có bình luận gì về
tuyên bố này. Ngày 8/9/1951, Hòa ước với Nhật được ký kết. Điều 2, Đoạn 7, của
Hòa ước đã ghi rõ: “Nhật Bản từ bỏ chủ quyền, danh nghĩa và tham vọng đối với
các quần đảo Paracel và Sprathly” (khoản f).
Ngày 20/7/1954, Hiệp định Geneve được ký kết đã công nhận một nước có nền độc
lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và thống nhất. Điều 1 của Hiệp định đã quy
định lấy sông Bến Hải (vĩ tuyến 17) làm giới tuyến tạm thời để phân chia quyền
quản lý lãnh thổ giữa hai miền Nam-Bắc của Việt Nam. Giới tuyến tạm thời này
cũng được kéo dài bằng một đường thẳng từ bờ biển ra ngoài khơi (Điều 4). Quần
đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa nằm dưới vĩ tuyến 17 nên thuộc quyền quản lý
của chính quyền miền Nam Việt Nam.
Tháng 4/1956, khi quân đội viễn chinh Pháp rút khỏi Đông Dương, quân đội Quốc
gia Việt Nam, về sau là Việt Nam Cộng hòa, đã ra tiếp quản nhóm phía Tây quần
đảo Hoàng Sa.Trước những hành động xâm chiếm một số đảo ở quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa do Trung Quốc tiến hành vào thời điểm giao thời này, Chính phủ Việt
Nam Cộng hòa đã lên tiếng phản đối. Ngày 24/5 và 8/6/1956, Chính phủ Việt Nam
Cộng hòa ra thông cáo nhấn mạnh, quần đảo Hoàng Sa cùng với quần đảo Trường Sa
“luôn luôn là một phần của Việt Nam” và tuyên bố khẳng định chủ quyền từ lâu
đời của Việt Nam.
Ngày 13/7/1971, tại Hội nghị ASPEC Manila, Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Cộng
hòa Trần Văn Lắm đã tuyên bố khẳng định quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa
thuộc chủ quyền Việt Nam.Từ ngày 17/1 đến 20/1/1974, Trung Quốc huy động lực
lượng quân sự đánh chiếm nhóm phía Tây quần đảo Hoàng Sa. Trên mặt trận ngoại
giao, Việt Nam Cộng hòa đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ trước Liên hợp quốc và
cộng đồng quốc tế.
Cũng trong thời gian này, Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt
Nam đã tuyên bố nêu rõ lập trường của mình trước sự kiện này.
GIỚI TRẺ VN LƯU Ý: THẢM HỌA DIỆT CHỦNG VN CỦA TRUNG CỘNG
Bài nhận từ net:
Phạm HồngThúy
THẢM HỌA DIỆT CHỦNG ĐANG
Ở NGAY TRƯỚC MẮT..!!??
Từ lâu, Trung Quốc đã
thực hiện cuôc diệt chủng đối với các dân tộc nhỏ để giành đất cho người Hán.
Từ tháng 04.1975 tới
cuối năm 1978, 3,5 triệu người Campuchia đã bị hành quyết bằng cách đập vỡ sọ
thông qua bàn tay Khơ me đỏ. Từ đấy loài người đã biết đến chính sách diệt
chủng của Trung Quốc ở Campuchia, nhưng ít người biết rằng Trung Quốc đã thực hiên
chính sách này đối với tất cả các dân tộc không phải người Hán. Ở Việt Nam cuộc
diệt chủng đang bước vào giai đoạn khốc liệt.
Lá cờ Trung Quốc có 5
ngôi sao, ngôi lớn nhất thuộc về người Hán, 4 ngôi sao nhỏ giành cho các dân
tộc Mãn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc lớn nhất trong số hơn 100 sắc tộc không
phải người Hán sống ở Trung Quốc. Chúng ta cùng nhau điểm lại, sau 67 năm dưới
chế độ cộng sản, trong tổng số 1400 triệu người ởTrung Quốc còn lại bao nhiêu
người Mãn, Hồi, Mông, Tạng?
1. Người Mãn đã từng lập
ra triều Mãn Thanh, cai trị nước Trung Hoa gần 3 thế kỷ (từ 1644 – 1912). Theo
công bố của nhà nước Trung Quốc hiện nay còn 10,68 triệu người Mãn, nhưng thực
tế con số thấp hơn nhiều, hầu như không còn ai nói tiếng Mãn hay có biểu hiện
gì của sắc tộc này nữa.
2. Chữ „Hồi“ dành cho 18
dân tộc ở Tân Cương, khu tự trị lớn nhất của Trung Quốc với diện tích 1,6 triệu
km², dân số 21,8 triệu người, trong đó một nửa là người Hán. Duy Ngô Nhĩ là sắc
dân chính tại đây chỉ còn lại 8,3 triệu người. (xem Tân Cương – Wikipedia)
3. Nội Mông là khu tự
trị dành cho người gốc Mông cổ, tùng lập ra triều đại Nguyên Mông cai trị nước
Trung hoa hai thế kỷ 13 và 14, có diện tích 1,183 triệu km² và dân số 24,7
triệu người. Tuy nhiên người gốc Mông Cổ chỉ còn lại 3,6 triệu, chiếm 14,7% dân
số toàn Khu tự trị (xem Nội Mông – Wikipedia).
4. Người Tạng với nền
văn hóa đồ sộ sống ở Khu tự trị Tây Tạng có diện tích 1,25 triệu km², nhưng dân
số chỉ còn 3,18 triệu người, trong đó một phần đáng kể đã là người Hán (xem Tây
Tạng – Wikipedia).
Tại các khu tự trị,
thành phần dân tộc chính lại là người Hán, hàng trăm triệu người Mãn, Hồi,
Mông, Tạng đã bị hủy diệt bằng mọi cách!
Ở Việt Nam, thảm họa mất
nước đã đến, thảm họa diệt chủng đang đến nhưng nhiều người chưa nhận ra.
Các thủ đoạn hủy diêt đã
và đang diễn ra ở Việt Nam:
1. Hủy diệt châu thổ
sông Cửu Long, nguồn lương thực và thực phẩm chính của cả nước. Việc này chúng
thực hiên bằng cách xây nhiều đập thủy điện ngăn sông Mê Kông gây hạn hán và
ngập mặn trầm trọng, đất nhiều nơi đã bị lún sâu, đồng thời dùng rất nhiều thủ
đoạn thâm độc như thả hóa chất độc, ốc bươu vàng, … nhằm phá hoại lúa, hoa màu
và thủy sản trên toàn vùng đồng bằng sông Cửu Long
2. Đổ chất độc dọc bờ
Biển Đôngđể hủy diệt các hải sản ở biển và các vùng nuôi hải sản ven biển, đầu
độc toàn bộ nguồn muối ăn của người Việt, ngăn cấm ngư dân Việt Nam đánh bắt xa
bờ!
3. Hủy diệt các sông
trên toàn bộ miền Trung thông qua hàng trăm đập thủy điện, khai thác bâu xit,
thương lái Trung Quốc bày trò mua chanh leo giá cao để dân phá cà phê, hồ tiêu;
mua vét rong biển để triệt hạ vùng sinh thái của cá… sau đó không mua nữa vì đã
phá xong.
4. Xây nhiều đập phía
thượng nguồn sông Hông và sông Đà, làm suy kiệt sông Hồng từ nhiều năm. Chuẩn
bị đại dự án sông Hồng với 6 đập thủy điện mới, hủy diệt hoàn toàn hệ sinh thái
châu thổ sông Hồng.
5. Xây dưng rất nhiều
nhà máy nhiệt điên, xi măng, sắt thép và hóa chất… để đầu đôc khí quyển và các
nguồn nước. Trong khí thải các nhà máy ở Việt Nam dùng thiết bị Trung Quốc, hàm
lượng các khí thải độc hại như CO, SO2, H2S, Hg … đều cao hơn từ 19 lần tới 125
lần hàm lượng cho phép. Chất thải đổ xuống nước đã làm chết rất nhiều sông ngòi
như Thị Nại, La Ngà, Bưởi… và hàng trăm km bờ biển.
6. Tung thực phẩm và
thuốc men độc hại cúng các hóa chất chế biến thực phẩm độc hại tràn ngập thị
trường Việt Nam, đồng thời thương lái Trung Quốc mua vét các loại thực phẩm
sạch để người Việt chỉ còn có thể tiêu thụ thực phẩm độc hại, chết dần vì bệnh tật.
Hiện nay số người mắc bệnh ung thư, teo não, đột quỵ và nhiều bệnh hiểm nghèo
khác đã tới mức cao nhất thế giới.
Tất cả mới chỉ trong
giai đoạn đầu. Nếu tình trạng nầy cứ tiếp diễn thì sau 20 năm nữa con số 90
triệu người Việt liệu có còn tới 10 triệu như người Mãn hay tới 3 triệu như
người Tạng không?
Thảm họa diệt chủng đã
hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này,
ngoài 90 triệu người Việt. Mỗi người cần nhìn thấy cái chết đang đến với chính
mình và con cháu mình, hãy chuyển tải thông tin này tới tất cả mọi người, tới
mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng
lên chống thảm họa diệt chủng đã đến trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên
tiếng bảo vệ chúng ta.
CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH VỚI
BỨC TÂM THƯ
GỬI CÁC CHIẾN SỸ QUÂN ĐỘI VÀ CÔNG AN NHÂN DÂN
VIÊT NAM
Hồng
Thúy sinh ra trong một gia đình có truyền thống yêu nước. Ông bà nội ngoại của
HT đều tham gia các hoạt động chống Pháp từ trước năm 1945. Bố HT là trung
tướng Quân đội nhân dân Việt Nam. Mẹ HT là chủ nhiệm Đoàn Văn công Tổng cục
Chính trị, đã cùng đồng đội vượt qua bom đạn, đưa lời ca tiếng hát tới các trận
địa, góp phần vào nhiều thắng lợi trong sự nghiệp độc lập dân tộc. Hồng Thúy
giới thiệu như vậy chỉ để các anh chị biết rằng những dòng này không phải do
một “phần tử phản động” viết ra. Bản thân HT và anh chị HT đều từng là cán bộ
nhà nước. Anh Q. và chị K. làm việc trong ngành quốc phòng. Trước kia HT đã lập
gia đình với anh H, một thượng úy công an đẹp trai, chính trực, liêm khiết và
có với anh một con gái. Năm lên 7 tuổi cháu bị sốt xuất huyết và đã mất. Bẩy
tháng sau anh H. hy sinh trong khi điều tra một vụ án hình sự. Từ đó HT về ở
với bố mẹ và không có ý định lập gia đình nữa. Tháng 8 năm
2011 nhân dân cả nước sôi sục biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm vùng biển,
cắt cáp tầu thăm dò dầu trên biển VN, HT tham gia biểu tình và bị bắt giam. Chờ
tới chiều không thấy con về, bố HT gọi điện cho chú N, thượng tướng công an,
trước kia làm việc dưới quyền bố. Ngay sau đó HT được tự do và được một thiếu
tá công an chở về nhà. Anh thiếu tá nói với bố HT: “Chú nói chị Thúy đừng tham
gia biểu tình nữa, không được phép đâu. Chính bọn cháu đã đưa lên mạng kêu gọi
biểu tình để bọn đầu sỏ kích động lộ mặt và xử lý đấy chú ạ”. Chủ nhật tuần ấy,
chú thượng tướng N đến thăm và ngồi nói chuyện rất lâu với bố mẹ. Sau khi chú
về, bố mẹ HT đều rất buồn, suốt ngày bố ngồi trước máy vi tính, thỉnh thoảng
lắc đầu và thở dài, mẹ HT vẫn lúi húi với những việc hàng ngày, không nói gì.
Đôi khi HT thấy có ngấn nước trên khóe mắt mẹ.
Chủ nhật tuần sau đó, bố
mẹ gọi cả gia đình anh Q và chị K đến ăn cơm. Sau bữa cơm, bố bảo các cháu ra
ngoài sân chơi, trong phòng khách còn lại bố mẹ và các con trai, gái, dâu, rể.
Bố nói giọng nghẹn ngào: “Nước mình sắp thành một khu tự trị của Trung Quốc rồi
các con ạ”. Bố nói như khóc, mắt ướt đẫm. Anh Q kêu lên: “Kìa bố ! làm gì có
chuyện ấy. Bố đừng tin, bọn phản động tuyên truyền bậy đấy bố ạ”. Bố chậm rãi
nói: “Chú N nói với bố đấy con ạ. Chú đang giữ trọng trách trong Đảng và Nhà
nước, sao có thể tung tin đồn bậy được”. Rồi bố kể lại cho mấy anh chị em những
điều chú N đã nói, và sau đó bố đã lên mạng kiểm tra lại: “Trước đây thế giới
có 13 nước XHCN, Việt Nam là một. Cuối năm 1989 các nước Đông Âu đồng loạt bỏ
CNXH, Liên xô đang gặp khó khăn nên không can thiệp được. Nước mình lúc ấy đang
có chiến tranh biên giới với TQ và chiến tranh Campuchia, lại bị Mỹ cấm vận nên
tình hình hết sức khó khăn. Bộ Chính trị quyết định đề nghị bình thường hóa
quan hệ với TQ. Nhân dịp ấy, TQ ép mình sát nhập vào TQ sau 30 năm. Trước đây
bố đã nghe nói đến Hội nghị Thành Đô năm 1990 nhưng bố không tin. Sau khi chú N
nói, bố đã lên mạng đọc hồi ký của cựu thủ tướng Trung Quốc Lý Bằng, cũng nói
đến Hội nghị này, có cả ảnh các ông Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười chụp với Giang
Trạch Dân, Lý Bằng tại Hội nghị nữa”.
Anh
Q nói: “Sát nhập vào thì mình cũng thành công dân TQ như hàng tỷ người TQ thôi,
có sao đâu bố?”. Bố trả lời, mặt rất buồn…“Không đâu con ạ! Các con có biết ý
nghĩa năm ngôi sao trên cờ TQ là gì không? Ngôi lớn nhất để chỉ người Hán, 4
ngôi sao nhỏ dành cho các dân tộc Mãn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc đông nhất
trong số hơn 100 dân tộc thiểu số ở TQ. Trước đây Mãn, Hồi, Mông, Tạng đều là
những nước lớn và rất hùng mạnh. Người Mông Cổ đã thôn tính các nước từ Á sang
Âu, cai trị cả TQ qua hàng thế kỷ. Người Mãn Thanh cũng cai trị TQ suốt 3 thế
kỷ, trong khi họ chỉ coi nước mình là Man Nam xứ hay An Nam nhược tiểu quốc
thôi. Bây giờ riêng VN mình đã 86 triệu dân, trong khi cả 4 dân tộc
Mãn-Hồi-Mông-Tạng cộng lại chưa tới 20 triệu người. Các con có biết vì sao
không?. Họ bị diệt chủng! TQ đã làm cho các dân tộc khác suy kiệt đi, để không
bao giờ có thể giành lại độc lập được nữa. Riêng với Tây Tạng thì từ sau khi bị
TQ chiếm năm 1959, hầu hết đàn ông và con trai Tạng bị đưa đi khai phá các vùng
đất ở Tân Cương và Nội Mông, không trở về nữa. Sau này VN mình cũng sẽ như Tây
Tạng thôi các con ạ !”. Các anh chị đều ngồi yên lặng, HT hỏi: “Không thể khác
được hay sao bố? Con đi biểu tình, thấy nhân dân mình vẫn hừng hực khí thế, thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng tuyên bố cương quyết bảo vệ chủ quyền đất nước mà”.
Bố lắc đầu, mắt lại ướt đẫm và nói: “Bố cũng hy vọng như thế đấy. Bố già rồi,
không còn được bao lâu nữa. Các con nhớ mình là người VN, phải có trách nhiệm
trước sự tồn vong của đất nước và dân tộc”. Nhìn sang bên, HT thấy hai dòng
nước mắt chảy dài trên gò má mẹ.
Từ hôm ấy, bố ngồi suốt ngày bên máy vi tính, đọc và viết rất
nhiều. Bốn tháng sau bố qua đời. Năm 2014 TQ đưa dàn khoan 981 vào hải phận VN,
thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phản đối kịch liệt, HT lại thấy tin yêu Đảng và không
nghĩ đến chuyện bố nói nữa.
HT là kỹ sư làm việc trong ngành điện lực, nhận thấy hầu
hết các nhà máy điện và công trình điện quan trọng đều do các công ty TQ thắng
thầu. Các anh chị kỹ sư lâu năm trong ngành thường nói: dòng điện là dòng máu
của đất nước, khi có xung đột quân sự, TQ chỉ cần làm cho các nhà máy và trạm
điện ngừng hoạt động thi toàn bộ hoạt động quân sự, kinh tế, xã hội của VN sẽ
tê liệt. Những người nói như vậy đều lần lượt phải ra khỏi ngành điên lực.
Đầu năm 2015 có một việc lớn làm cho HT thức tỉnh: Tỉnh
Nình Thuận và Tập đoàn điện lực EVN đưa ra đấu thầu dự án Nhà máy điện gió Phú
Lạc ở Tuy Phong - Nình thuận. Hồng Thúy chịu trách nhiệm kiểm tra về kỹ thuật
các hồ sơ đấu thầu. Nhiều nhà thầu bị loại từ các vòng ngoài, đến vòng cuối còn
lại một tập đoàn Đức và hai công ty TQ. Nếu TQ thắng thầu sẽ rất nguy hiểm cho
nền quốc phòng VN, vì trong mỗi máy phát điện gió trên cao hàng trăm mét, TQ
đều có thể đặt thêm các thiết bị khác và trở thành một trạm quan sát, trạm
thông tin, trạm rada và gây nhiễu các rada khác...(Chính phủ Mỹ đã quyết định
cấm sử dụng các máy phát điện gió TQ trên toàn bộ lãnh thổ Mỹ, Xem http://www.reuters.com/…/us-usa-china-turbines-idUSBRE88R19…).
Nhà máy điện gió Phú Lạc nằm gần các hệ thống phòng thủ bờ biển nam Trung bộ.
Với hàng chục máy phát điện gió, TQ có thể quan sát và tiếp nhận thông tin đồng
thời từ mọi hướng, theo dõi mọi hoạt động quân sự của Việt Nam trên biển và
trên đất liền. Nếu xẩy ra đụng độ quân sự, quân đội TQ hoàn toàn khống chế mọi
hoạt động của VN từ đất liền tới quần đảo Trường Sa. Hồng Thúy đã đề nghị loại
bỏ các nhà thầu TQ, nhưng sau cùng công ty Hydrochina vẫn trúng thầu. Nghĩ rằng
UBND tỉnh Ninh Thuận và tập đoàn EVN ăn cánh với nhà thầu TQ nên HT đã gửi thư
trình bày sự việc lên thủ tướng, chủ tịch nước, tổng bí thư ĐCSVN và các Bộ,
Ngành có liên quan. Những bức thư đó đều không được trả lời mà Hồng Thúy còn bị
đuổi ra khỏi biên chế nhà nước. Đã có một sự thống nhất từ trên xuống dưới về
việc giao cho TQ những công trình tuyệt mật này sao?
HT
càng bức xúc hơn khi cá ở biển miền Trung chết hàng loạt, ai cũng biết do
Formosa thải ra chất độc, giám đốc Chu Xuân Phàm cũng đã tự nhận lỗi khi nói:
“chọn nhà máy thép hay chọn tôm cá”, hôm sau cả ban giám đốc Formosa còn cúi
đầu xin lỗi…“tại hạ đáng chết”… Nhưng rồi Nhà nước lại công bố với báo chí :
“cá chết vì thủy triều đỏ” và cương quyết không cho phép điều tra nguyên nhân.
Những cuộc biểu tình nổ ra khắp nơi, tố cáo Formosa phá hoại môi trường, đều bị
đàn áp thô bạo. Ngày 30 tháng 6 Formosa tự nhận là thủ phạm và bồi thường 500
triệu USD. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chấp nhận ngay và kêu gọi “đánh kẻ chạy
đi, không đánh kẻ chạy lại”, khác hẳn với các trường hợp vi phạm trước đây, thủ
phạm đều bị đưa ra xét xữ và chịu án rất nặng, bị tịch thu tài sản và lãnh cả
án tử hình… Ngay trong việc Formosa nhận lỗi cũng còn nhiều điều vô lý: Formosa
nói vì mất điện 4 ngày nên hệ thống lọc ngừng hoạt động, vậy máy bơm hoạt động
bằng điện nào để đẩy hàng chục ngàn m³ nước thải độc hại ra biển?. Tháng sáu
Formosa mới hoạt động, nhưng việc thải độc đã xẩy ra từ tháng tư, và lượng chất
độc rất lớn, đủ hủy diêt một vùng biển rất rộng, vậy chất độc từ đâu ra mà
nhiều thế?. Chất thải Formosa còn độc hại gấp ngàn lần chất độc da cam trước
đây. Nạn nhân không chỉ là thế hệ hôm nay ăn phải cá và muối biển nhiễm độc mà
còn di truyền cả cho con cháu sau này. Formosa là khối ung thư khổng lồ, toàn dân
Việt Nam đòi cắt bỏ nhưng lãnh đạo nhà nước tìm mọi cách giữ lại. Rõ ràng đàng
sau sự kiện là một ý đồ hủy diệt tàn bạo, và đàng sau Formosa là một thế lực
rất mạnh, Đảng và Nhà nước VN đang bị thế lực đó điều khiển.
Tháng 6.2016, hai máy bay quân sự VN bay ra biển liên tiếp bị rớt. Nhiều câu
hỏi được đặt ra: Ai đã điều máy bay quân sự ra biển trong lúc TQ đang tập trận
trên biển Đông? Máy bay chiến đấu luôn xuất phát từng phi đội từ hai chiếc để bảo
vệ lẫn nhau, tại sao SU30 phải bay một mình ra biển? Tại sao anh phi công Cường
lại thấy hai tầu chiến Trung Quốc trong hải phận VN khi nhảy dù khỏi máy bay?
Tại sao sau khi nói ra điều này, anh Cường đang khỏe mạnh phải vào bệnh viện và
không được đi dự đám tang anh Khải? Cái gì gây ra vết thương lớn ở đốt sống cổ
anh Khải trước khi anh rơi xuống biển? Máy bay SU30 phát tín hiệu gặp nạn ở bờ
biển Nghệ An, ai đã phát lệnh cho máy bay CASA C-212 ra Hạ Long để tìm và rơi ở
đấy? Cả hai máy bay rơi xuống nước đều bị xé tan từng mảnh nhưng chỉ đưa tin
máy bay gặp tai nạn, sao không nghĩ rằng máy bay bị bắn hạ? Tại sao chỉ nói đến
việc tìm kiếm và đưa tang, không hề nói đến việc điều tra nguyên nhân máy bay
rơi?. Rõ ràng sự kiện này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng. Hai chiếc máy
bay quân sự hiện đại của VN được điều ra biển để làm mục tiêu bay cho hải quân
TQ tập trận mà thôi!
Thiếu tướng anh hùng quân đội Lê Mã Lương nói: “chúng ta đã mất
quyền bay trên Biển Đông…”; Thiếu tướng nguyên phó tư lệnh Quân khu 5 Trần Minh
Hùng nói: “Toàn bộ tuyến đường Trường Sa, Hoàng Sa và Võ Nguyên Giáp (từ chân
núi Sơn Trà đến phường Điện Nam, xã Điện Ngọc, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam)
là tuyệt mật, bất khả xâm phạm, nhưng đã nằm trong tay người Trung Quốc...”.
Hai vị trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh tố giác 10 tỉnh phía Bắc
cho TQ thuê 305.535 ha rừng đầu nguồn là: “hiểm họa cực lớn đối với an ninh
nhiều mặt của quốc gia…”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng 165 nhà khoa học hàng
đầu của Việt Nam đã ký giấy phản đối việc cho Trung Quốc khai thác bauxite Tây
nguyên là một “nguy cơ cực kỳ lớn đối với an ninh quốc phòng”. Tất cả đều chỉ là
những tiếng kêu vô vọng, không ai có đủ quyền hạn để ngăn chặn những hiểm họa
đe dọa sự sống còn của đất nước !
Cũng trong thời gian này, hàng trăm ngàn “khách du lich” từ TQ
tràn vào các thành phố Đà Nẵng, Hội An, Cam Ranh, Nha Trang… quậy phá. Hàng
ngàn hướng dẫn viên du lich TQ công khai giới thiệu với du khách TQ rằng đây là
vùng biển của TQ, lãnh thổ của TQ đã bị đánh cắp, đang trở lại với TQ, và chúng
đe dọa tấn công các hướng dẫn viên du lịch người Việt. Các hàng quán TQ mở ra
khăp nơi, cấm người Việt không được bước vào. Trước tất cả các hiện tượng đó,
không hề thấy công an hay thanh niên xung phong được điều đến để giải quyết, và
chính quyền các cấp hoàn toàn làm ngơ! Rõ ràng sự việc này cũng bị một thế lực
rất mạnh dàn dựng, không phải từ Đà Nẵng, Nha Trang, Hà nội, mà từ Bắc Kinh.
Ngày 12.07.2016 Tòa Trọng tài Thường trực Quốc tế tuyên bố Trung Quốc
không có cơ sở pháp lý để đòi quyền lịch sử với các nguồn tài nguyên bên trong "đường
lưỡi bò". Philippine chỉ là nước nhỏ, bị thiệt hại một phần nhưng đã đứng
ra kiện TQ và đã thắng lợi. Việt Nam với 93 triệu dân, lại là nước bị thiệt hại
nặng nề nhất, sẽ mất toàn bộ biển vì “đường lưỡi bò” nhưng không dám làm việc
này. Lãnh đạo Nhà nước Việt Nam chỉ còn là những tên tay sai đắc lực của TQ,
đâu nghĩ đến đòi quyền lợi cho đất nước.
Những điều bố HT nói sau khi gặp cố thượng tướng N. trước đây 5 năm, giờ
đây rõ ràng là sự thật. Nếu toàn dân VN không đứng lên đẩy lùi thế lực đen tối
đang điều khiển Đảng và Nhà nước thì VN sẽ bị sát nhập vào TQ và dân tộc VN sẽ
bị diệt vong. Thời gian 30 năm kể từ Hội nghị Thành Đô đã gần hết, chỉ còn lại
4 năm nữa thôi. Con tàu Đất Nước đang bị những kẻ phản bội bán rẻ cho một đảng
cướp tàn ác và hiểm độc, nhưng hầu hết người trên tầu chưa biết mình đang bị
lừa vào chỗ chết !
KÍNH GỬI CÁC CHIẾN SỸ
CÔNG AN VÀ QUÂN ĐỘI NDVN !
Những sự việc trên đây đã thể hiện rất rõ: Tổ quốc Việt Nam
thân yêu của chúng ta đang bị Trung quốc thôn tính. Đội tiền trạm của quân xâm
lược TQ đang nấp dưới danh nghĩa những công nhân nhà máy thép, nhà máy điện,
công nhân xây dựng, khai thác bauxite, những đội trồng rừng, những thương lái
và khách du lịch …đang lộng hành trên khắp dải đất Việt Nam, làm nội ứng cho
những binh đoàn TQ sẽ tràn vào cướp nước ta một ngày gần đây.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CHXHCN là những kẻ nội ứng nguy hiểm
nhất cho giặc. Chính họ đã cấp giấy phép cho Formosa để chúng vào và đầu độc
biển VN. Chính họ đã điều công an, quân đội cải trang thành thanh niên xung
phong đàn áp các cuộc biểu tình ôn hòa, để bao che cho Formosa hủy diệt môi
trường VN; Chính họ đã điều hai máy bay quân sự VN ra biển Đông làm mục tiêu
bay cho hải quân TQ tập trận, để uy hiếp tinh thần các tướng lĩnh và sĩ quan
Quân đội NDVN. Vô hình chung chúng ta đang phục vụ cho mưu đồ xâm lược của
Trung Quốc. Công an và thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình để bảo
vệ cho Formosa, đâu phải để giữ trật tự đường phố?. Không quân bay ra biển để
làm mục tiêu cho hải quân TQ tập trận, đâu phải để bảo vệ biển trời tổ quốc.
Giờ đây những nơi đang bị người TQ quậy phá, cần được phục hồi trật tự là Cam
Ranh, Đà Nẵng, Nha Trang …chứ đâu phải những cuôc biểu tình ôn hòa bảo vệ môi
trường.
Có người nghĩ: chống lại TQ có thể dẫn đến xung đột đổ máu,
nhiều người sẽ phải hy sinh?. Hãy nghĩ lại: nếu không chống lại TQ, đất nước
Việt Nam sẽ bị TQ thôn tính, cả dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Chúng ta chỉ còn
một con đường duy nhất: đứng lên giữ lấy đất nước để cho cả dân tộc cùng tồn
tại.
Cũng có người nghĩ: bây giờ mình tận tụy phục vụ, sau này có thể
mình cũng được chính quyền TQ trọng dụng. Những gì đã xẩy ra ở Tây Tạng thì
hoàn toàn ngược lại: cảnh sát và binh lính bản địa là những người đầu tiên bị
điều tới những nơi xa xôi để không thể quay về với người Tạng được nữa. Công an
và bộ đội người Việt sau này cũng sẽ như vậy, các bạn sẽ bị điều đi rất xa, sau
khi VN bị sát nhập vào TQ. Cảnh sát và quân đội người Hán sẽ đến thay thế các bạn
để trấn áp mọi phản kháng của người Việt. Những binh đoàn xe tăng TQ sẽ nghiền
nát những đoàn biểu tình của người Việt, như họ đã từng nghiền nát hàng chục
ngàn sinh viên TQ ở quảng trường Thiên An Môn năm 1989. Trong số những người bị
giết hại sau này sẽ có cả người thân của các bạn đấy! Cảnh sát và binh lính TQ
sẽ thay các bạn đi cưỡng chế người Việt, cướp nhà cướp đất của cha mẹ các bạn
để binh lính và dân Hán đến sinh sống. Chính sách diệt chủng với người Việt sau
này chắc chắn còn tàn bạo hơn với người Tạng rất nhiều, vì VN chúng ta đã từng
bị TQ thôn tính nhưng đã giành lại độc lập năm 905, trước đây 1111 năm. Bốn con
số 1 liên tiếp như đang nhắc nhở chúng ta: quá khứ đau thương một ngàn năm Bắc
thuộc chỉ được phép xẩy ra một lần thôi ! Nều lại chiếm được VN, TQ sẽ không để
nền độc lập của VN tái diễn một lần nữa, bằng cách tận diệt người Việt, xóa
sạch mọi dấu vết của dân tộc Việt trên mảnh đất này !
Từ nhiều năm nay, chính sách của TQ “mỗi gia đình chỉ có một con”
cộng với thói quen “trọng nam khinh nữ” của người Hán đã làm cho số nam ở TQ
nhiều hơn số nữ tới trên 200 triệu người. Sau khi đàn ông VN bị lùa tới các
vùng xa xôi phía bắc TQ, hàng chục triệu đàn ông Hán sẽ lao vào VN như lũ quỷ
thèm khát tình dục, bắt vợ và con gái, chị và em gái của bạn làm vợ và làm nô
lệ tình dục cho chúng như đa số phụ nữ Tạng ngày nay, không ai ngăn cản được
nữa.
Giữa lúc tổ quốc đang lâm nguy, các chiến sỹ quân đội và
công an NDVN là những người mà cả dân tộc đang trông đợi. Sức mạnh của đất
nước, sự tồn vong của dân tộc đều đang nằm trong tay các bạn và các anh chị.
Hồng Thúy tin rằng các bạn, các anh chị sẽ là những người đẩy lùi ý đồ xâm lược
của TQ, phá tan âm mưu của những kẻ đang tâm bán rẻ đất nước cho giặc, giữ cho
tổ quốc và dân tộc Việt Nam mãi mãi trường tồn. Nhiều người nghĩ rằng Trung
Quốc là siêu cường, Mỹ còn nể sợ, VN chống lại TQ như trứng chọi đá, chống sao
nổi?. Xin đừng quên thế kỷ 13, quân Mông Cổ thôn tính hầu hết các quốc gia trên
khắp lục địa Á – Âu, chiếm cả TQ, nhưng cả ba lần đều bị quân dân nhà Trần đánh
cho tơi tả phải bỏ chạy. Cũng đừng quên quân Mãn Thanh đã chiếm trọn nước Trung
Hoa khổng lồ và nhiều nước lân cận, nhưng đã tan nát trước đoàn quân thần tốc
của vua Quang Trung. Dân tộc Viêt Nam với 93 triệu người là sức mạnh vô địch sẽ
cùng với các bạn và các anh chị đẩy lùi quân xâm lược TQ một lần nữa. Trước đây
tổ tiên ta luôn phải một mình chống trả lũ ác quỷ khổng lồ phương bắc và đã
nhiều lần chiến thắng, ngày nay cả thế giới tiến bộ đứng hẳn về phía chúng ta
trong cuộc đấu tranh này. Thắng lợi của Philippine tại Tòa Trọng tài Quốc tế
ngày 12 tháng 7 vừa qua lại một lần nữa khẳng định điều đó.
Sau khi gửi bức thư này tới các bạn và các anh chị, Hồng Thúy sẽ
bị bắt và bị sát hại. Cái chết ấy sẽ góp phần cùng với các bạn và các anh chị
giữ mảnh đất này cho con cháu chúng ta mãi mãi về sau, nên HT đã sẵn sàng đón
nhận. Mong rằng những lời tâm huyết này sẽ là khúc quân hành nâng bước chân các
bạn và các anh chị trong cuộc hành quân vĩ đại vì sự nghiệp thiêng liêng bảo vệ
tổ quốc.
Hồng Thúy xin gửi tới các bạn và các anh chị những tình cảm yêu quý và kính
trọng, như với các anh chị, cha mẹ, ông bà ruột của Hồng Thúy, cũng từng là
những quân nhân Việt Nam đã cống hiến hết mình cho đất nước.
Phạm Hồng Thúy - Văn Giang -
Hưng Yên
Kính nhờ các bạn chuyển tiếp bài này đến tay các chiến sỹ quân đội và công an
NDVN.
Mong các bạn hãy chia sẻ thư này và gửi cho các bạn bè, gửi tới các báo chí,
đài phát thanh và truyền hình trong và ngoài nước để chuyển đến tay mọi chiến
sỹ quân đội và công an NDVN.
Việc làm của bạn sẽ là giọt nước làm tràn ly, chặn đứng thảm họa cho cả dân
tộc.
Dân tộc Việt Nam ghi nhớ công ơn các bạn muôn đời !
VIỆT NAM MUÔN NĂM !