Một mặt trận hai kẻ thù
Giặc cộng bán nước, tàu phù xâm lăng.
MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYÊN... TRỜI ƠI!
KIẾP LƯU XỨ…
.
Chuyện thế này…
Đang ngồi đọc tin tức, viết tin tức, đọc bình luận viết bình luân “say mê” thì nghe “ting ting”, âm thanh của Facebook Messenger báo hiệu có người gởi tin nhắn cho mình. Mở ra thấy một tấm hình và một đoản văn như sau:
.
... “Nhiều lần tôi đi Campuchia, hễ thấy mấy cái xe kẹo kéo, rồi bán vé số, cóc ổi mía ghim đội trên đầu, tới hỏi thăm 100% là đồng bào Việt. Ban đầu tôi ngạc nhiên, nhưng về sau tôi đau xót khi biết họ không còn đường sống ở quê hương, phải trôi dạt ở xứ mà người Việt khinh khỉnh gọi là "Miên" tha phương cầu thực”. Đồng tiền Campuchia có giá hơn mình rất nhiều. Nhưng quan trọng hơn, những thứ nghề hạ bạc nơi xứ người không phải chung chi. Cũng không có những kẻ nhân danh đạo đức xua quân đi dọn lề đường nhưng lòn tay thu phế...”.
... “Vài lần tôi đi Singapore, thấy khu Geylang rất đông những phụ nữ đội mâm trái cây trên đầu. Họ nói toàn tiếng Việt. Cứ 5 - 7 người thì thuê một căn phòng nhỏ rồi ở túm tụm trong đó, đi bán cốc ổi mía ghim. Họ bán trên các con phố cho khách du lịch, với số vốn tiếng Anh, tiếng Hoa, Nhật, Hàn, đủ để chào hỏi và tính tiền”.
.
.... “Những cô gái trẻ đẹp hơn, thì không phải đội mâm. Mà là bán dâm trong nhà kính. Có lần tôi đi du lịch cùng vợ, vợ tôi bị tách ra để họ phỏng vấn. Vì phụ nữ Việt Nam trẻ đẹp là họ nghĩ... sang Sin bán dâm. Mà dù bán dâm hay bán cóc ổi mía ghim, thì xứ người vẫn hơn. Có nhục cũng ít nhục hơn. Xứ mình, đồng tiền nó to như bánh xe bò. Người bán dạo mặc nhiên bị coi là thành phần hạ đẳng dù con cái họ có thể đang học đại học còn cái thằng bỏ tiền ra mua trình độ chỉ lớp 3...”.
.
... “Tôi đi Cù Lao Dung, có xã quá chừng phụ nữ đi lấy chồng Nam Hàn. Ở Cần Thơ cũng có cái cù lao toàn phụ nữ lấy chồng nước ngoài. Bạn tôi ở ngoài Bắc nhiều người cười đểu, bảo con gái miền Nam sao ham chồng giàu. Thực sự không phải vậy, mà vì thanh niên bây giờ toàn thất nghiệp, rồi sanh tật ăn nhậu, đánh vợ như đánh giặc. Lấy nó làm gì?”
“Những người đi Đài Loan và trốn ở lại, tôi thấy xót xa cho họ. Đó là chưa kể những quốc gia Phi Châu và Trung Đông.v..v, mỗi lần nghe qua thật khó chịu đến thắt lòng”.
.
“Nếu tôi là lãnh đạo, tôi sẽ rất nhục vì để dân mình phải trốn chui trốn nhủi khỏi cái nơi mà mình vỗ ngực là thiên đường, để xin làm công nhân hạng ba, hạng bần cùng nhất ở nơi mà sách vở của lãnh đạo Việt cộng rêu rao là “xứ giãy chết”.
... Báo chí của đảng và nhà nước csVN Tuyên truyền đủ kiểu đủ cách, cuối cùng 152 con người tìm cách đi du lịch qua Đài Loan để "đào tẩu khỏi thiên đường". Đây khác chi 152 cái tát, tát thẳng vào những lời nói dối không biết ngượng miệng của những kẻ tài thì bé mà miệng thì to”...(FB Trương Châu Hữu Danh)
.
… Đọc xong đoản văn này chẳng biết nói thế nào, lòng quặn thắt mỗi khi hình dung ra hoàn cảnh của đồng hương, đồng bào của mình đang làm tôi tế, lao động trên những quốc gia khác. Ho cũng mang danh “kiếp lưu xứ”, nhưng họ không được công nhận trên những quốc gia mà họ mưu cầu ở lại. Họ phải tìm sống, kiếm sống, và mong được sống như một kiếp người bình thương, đàng hoàng, nhưng thật khó, thật khổ, khổ muôn trùng! Tại sao đồng bào mình đã trở thành như vậy?
.
... Tại sao Việt Nam không còn chiến tranh mà người dân phải tìm mọi cách bỏ nước ra đi (dù đánh đổi cả nhân mạng)?... Vì quê hương mình, tổ quốc mình, dân tộc mình đang bị một nhóm người tham tàn, ác độc bán nước cầu vinh tự cướp quyền lãnh đạo, đưa đất nước đến bờ vực thẩm, thê thảm tang thương như ngày hôm nay. Vậy đám người lãnh đạo này là ai?
Họ là Việt Cộng! là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc!!
.
... Đầu năm Tây Lịch nhận một tin nhắn, không phải là lời chúc, mà một thông điệp không chỉ riêng cho mình, mà cho tất cả những ai đang mang dòng Việt tự chiêm nghiệm “tại sao dân tộc Việt phải lưu xứ khắp nơi trên địa cầu?”... Hỏi là tự trả lời, và xin mãi mãi đừng quên!!
Nghe thật buồn…
| Đội Mũ Ngược |
__._,_.___
No comments:
Post a Comment