----- Forwarded
Message -----
From: Nhon Nguyen
To: Batkhuat nguyen <
Sent: Thursday, June 11, 2020, 01:28:53 AM CDT
Subject: [CATBUI2011] Re: TS MAI THANH TRUYẾT : Trả
lời Cô Giáo Lam
Bao Nhiêu Thắc Mắc Cho Vừa Về Thảm Trạng Đất
Nước Hôm Nay?!
Trích: ” Cô Giáo Trần Thị Lam: thắc mắc biết hỏi ai?”
Sinh
ra trong thời bình, đã từng tự hào vể màu cờ sắc áo, đã từng yêu đảng, yêu bác.
Nhưng càng trưởng thành, tôi càng đặt ra cho mình nhiều câu hỏi: thắc mắc biết
hỏi ai?
Và cô giáo đặt ra 13 câu hỏi:
1-Việt
Nam có 9.000 giáo sư, 24.000 tiến sĩ nhưng không có bất kỳ bằng sáng chế nào. Vậy
những giáo sư, tiến sĩ đó, họ làm gì?
2-
Giáo dục Việt Nam cải cách không ngừng, vậy tại sao 63% sinh viên thất nghiệp
khi ra trường?
3-
Báo chí ca ngợi người Việt Nam thân thiện hiếu khách, vậy tại sao đa số du
khách nước ngoài tuyên bố sẽ không quay trở lại Việt Nam lần thứ 2?
4-
Đảng Cộng sản Việt Nam thừa nhận rằng chưa có nhận thức rõ, cụ thể và đầy đủ về
thế nào là “Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, vậy rốt cuộc
ai nghĩ ra mô hình này?
5-
Nhiệm vụ của báo chí truyền thông là nói lên sự thật hay là nói lên những điều
có lợi cho đảng?
6-
Nhà nước nhận lương từ tiền thuế của dân để làm việc phục vụ nhân dân hay để
cai trị nhân dân?
7-
Công an là lực lượng được thành lập để bảo vệ dân hay bảo vệ chế độ?
8-
Khẩu hiệu của quân đội là “trung với đảng”, vậy sao khi hy sinh lại ghi trên
bia mộ là “tổ quốc ghi công” chứ không phải “đảng ghi công”?
9-
Tại sao có “huân chương kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ” mà lại không có “huân
chương kháng chiến chống Tầu”?
10-
Đảng cử thì đảng bầu, tại sao đảng cử lại bắt dân bầu?
11-
Chủ nghĩa xã hội là chế độ ưu việt, vậy tại sao nó sụp đổ tại Nga, nơi nó được
sinh ra và tại sao chỉ còn vài quốc gia theo mô hình này?
12-
Tư tưởng Mác-Lenin là tư tưởng khai sáng nhân loại, vậy tại sao tượng Lenin bị
phá sập tại Nga và các nước đông Âu trong tiếng hò reo của nhân dân?
13-
Hồ Chí Minh từng nói: “Không, tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa
Mác-Lê”. Vậy giáo trình tư tưởng Hồ Chí Minh ở đâu ra?
Theo ý tôi, cho dẫu rằng đặt ra muôn ngàn câu hỏi và cùng nhau cố
gắng giải đáp thì e rằng cũng không nói hết mọi nỗi niềm về thảm trạng Đất nước
hôm nay!
Xin mạo muội đặt một câu hỏi khái quát về thảm trạng của Đất nước
và cố gắng tự trả lời:
VÌ SAO MÀ ĐẤT NƯỚC TANG THƯƠNG?
Chỉ vì cái “ Quyền sở hữu “ Tàn “ dân!”
Đêm hè Hoàng Liên Sơn nóng bỏng. Tù dật dờ học tập. “ Vì sao phải
củng cố “ Quan hệ sản xuất ” trên Miền Bắc và cải tạo quan hệ sản xuất ở Miền
Nam? “. Tù đội trưởng cầm tài liệu đọc. Đọc dài nhằng dài cuội chẳng ra giống
gì. Đực làng Bưng Cầu phát nực, chứng nào tật nấy, ở tù vẫn nói ngang: Khoan, anh
đọc hoài không ai hiểu cái gì. Yêu cầu nói dùm “quan hệ sản xuất” là gì cái đã.
Đội trưởng ta ngắc ngứ gạt phắc: Quan hệ sản xuất là quan hệ sản xuất, có gì mà
hỏi.
Nhác nhìn thấy thấp thoáng bên ngoài song sắt. Tên cán quản giáo
thập thò ngó nghiêng. Đực ta tỉnh tuồng phang tiếp:
Muốn nói quan hệ sản xuất, trước tiên nói về sản xuất.
Muốn nói quan hệ sản xuất, trước tiên nói về sản xuất.
Nói sản xuất, trước hết là nguyên, vật liệu.
Kế đến là máy móc, dụng cụ.
Kế đến là máy móc, dụng cụ.
Sau hết là phải có người làm.
Sản xuất công nghiêp, nguyên liệu là sắt, thép, hóa chất…
Sản xuất nông nghiệp là phân bón, giống má. Trong nông nghiệp, thay cho máy móc là đất đai.
Sản xuất nông nghiệp là phân bón, giống má. Trong nông nghiệp, thay cho máy móc là đất đai.
Nói về quan hệ sản xuất là nói về tương quan giữa các yếu tố sản
xuất kể trên: Ai làm chủ nguyên liệu, máy móc, đất đai?
Ai quyết định việc phân chia thành quả sản xuất?
Trong chế độ tư bản với “quyền tư hữu,” tư nhân chủ xí nghiệp quyết
định lương bổng cho công nhân. Địa chủ quyết định tô tức cho nông dân.
Trong chế độ XHCN với “Quyền sở hữu toàn dân,” đảng , nhà nước
thay tàn dân hành xử quyền làm chủ. Đảng phân phối cho công nhân, nông dân bao
nhiêu, được bấy nhiêu, mặc dầu trên lý thuyết là: Làm theo khả năng, hưởng theo
kết quả lao động.
Hiện tại trên miền Bắc, quan hệ sản xuất đặt trên nền tảng “sở hữu
tập thể” với hình thức Hợp tác xã.
Cho nên cần củng cố để tiến lên trình độ sở hữu toàn dân với qui mô quốc doanh: Nông trường quốc doanh thay cho HTX nông nghiệp…
Cho nên cần củng cố để tiến lên trình độ sở hữu toàn dân với qui mô quốc doanh: Nông trường quốc doanh thay cho HTX nông nghiệp…
Ở Miền Nam còn đang làm ăn cá thể, phải “cải tạo” thành tập đoàn sản
xuất trên nền tảng “sở hữu tập thể!”
Thằng Đực vừa múa lèo giỡn mặt cán quản giáo. Bởi vì cả ngày lao động
khổ sai, mệt tắt thở mà hổng cho ngủ, còn bắt học tập những điều cán ngố chưa
thông, trong khi tù Miền Nam thuộc nằm lòng mà còn bắt học!
Thuật lại câu chuyện kể trên để cho thấy rằng: Giới trẻ có học Miền
Nam biết rõ cọng sản là sai lầm, tai họa.
Cho nên mới liều chết chiến đấu. Giữ được Tự do, no ấm cho đồng bào Miền Nam được 21 năm.
Cho nên mới liều chết chiến đấu. Giữ được Tự do, no ấm cho đồng bào Miền Nam được 21 năm.
Bây giờ để cho thấy cái sai lầm, tai họa chết người của cái “sở hữu
tàn dân” vô trách nhiệm, thử đối chiếu với xã hội Miền Nam sanh hoạt trên nền tảng
tư hữu, kinh tế thị trường Tự do.
Miền Nam: Tư hữu – Kinh tế thị trường tự
do
Ngày Miền Nam mới thu hồi Độc lập, dựng lên nền Đệ nhất Cộng hòa,
giới làm việc điều hành guồng máy quản trị công quyền, nhận thức theo kinh nghiệm
Âu châu, hệ thống công quản ( Régie nationale ) thường chậm chạp, yếu kém nên
chỉ giữ lại 4 bộ phận Điện, nước, xe bus và hỏa xa để bảo đảm các nhu cầu thiết
yếu của người dân. Ngoại giả là tư nhân kinh doanh theo kinh tế thị trường tự
do.
Ngay khi nhận thấy công quản xe bus lỗ lã, không kiến hiệu, chánh
phủ đã mau lẹ giải tán.
Hơn thế nữa, chánh phủ chủ trương sở hữu hóa người dân để họ có
phương tiện độc lập, phát triển đời sống. Tiêu biểu là chương trình “ sở hữu
hóa “ tài
xế taxi. Chánh phủ nhập cảng xe taxi bán trả góp cho tài xế lái xe taxi thuê. Thêm một chi tiết ở đây cho thấy sự ích lợi của chương trình nầy: Chủ xe cho thuê là loại xe cở nhỏ hiệu Renault, trong khi chương trình sở hữu hóa của chánh phủ là loại xe Dauphine tiện nghi và sang trọng hơn!
xế taxi. Chánh phủ nhập cảng xe taxi bán trả góp cho tài xế lái xe taxi thuê. Thêm một chi tiết ở đây cho thấy sự ích lợi của chương trình nầy: Chủ xe cho thuê là loại xe cở nhỏ hiệu Renault, trong khi chương trình sở hữu hóa của chánh phủ là loại xe Dauphine tiện nghi và sang trọng hơn!
Chương trình “tư hữu hóa nông dân” còn vĩ đại hơn. Thời Đệ nhất Cộng
hòa còn dè dặt, chỉ mua lại ruộng đất của chủ điền và bán lại cho nông dân trả
góp. Qua Đệ nhị Cộng hòa thấy làm như vậy vừa chậm lại thêm nông dân dụ dự,
không hăng hái hưởng ứng nên đi một bước dứt khoát: Truất hữu điền chủ có trên
100 mẫu ruộng và trả bằng công khố phiếu, rồi cấp phát miễn phí cho mỗi gia
đình nông dân 3 mẫu đất theo chương trình “ Luật Người cày có ruộng.”
Chưa hết, chương trình tư hữu hóa nông dân còn tiếp tục.
Sau hiệp định Paris 1973, khi tiếng súng giảm bớt, chánh phủ đẩy mạnh chương trình “khẩn hoang, lập ấp.” Sơ khởi, chánh phủ tổ chức di dân từ những khu vực nghèo miền Trung đưa vào các khu vực còn hoang dã, dựng
cho mỗi hộ một căn nhà vách ván lợp tôn, cung cấp lương thực cho một năm để chờ tới mùa thu hoạch.
Sau hiệp định Paris 1973, khi tiếng súng giảm bớt, chánh phủ đẩy mạnh chương trình “khẩn hoang, lập ấp.” Sơ khởi, chánh phủ tổ chức di dân từ những khu vực nghèo miền Trung đưa vào các khu vực còn hoang dã, dựng
cho mỗi hộ một căn nhà vách ván lợp tôn, cung cấp lương thực cho một năm để chờ tới mùa thu hoạch.
Mỗi gia đình được cấp nửa mẫu đất sơ khởi do nhà nước ủi quang. Phần
còn lại, người dân tự khai phá.
Tóm tắt lại là: Trong khi cọng sản miền Bắc bần cùng hóa nhân dân,
tịch thâu sản nghiệp tập trung vào tay của đảng thì Miền Nam làm trái lại: Nỗ lực
tư hữu hóa người dân bằng mọi cách thế có thể thi hành được.
Cho nên Miền Nam thời ấy phát triển không kém gì Đài Loan, Đại Hàn
mặc dầu quốc gia đang lâm chiến.
Sở dĩ được như vậy là bởi vì quốc dân Việt Nam long trọng tuyên
ngôn trên Hiến Pháp Đệ nhị VNCH 1967:
“ĐIỀU
19
1- Quốc Gia công nhận và bảo đảm quyền tư hữu
2- Quốc Gia chủ trương hữu sản hóa nhân dân “
1- Quốc Gia công nhận và bảo đảm quyền tư hữu
2- Quốc Gia chủ trương hữu sản hóa nhân dân “
Bây giờ nhìn lại, vì sao mà đất nước tang thương, dân tình khốn
khó như ngày nay?
CHXHCN: Sở hữu toàn dân– Kinh tế thị trường
theo định hướng xhcn
Sở dỉ nền kinh tế xã nghĩa nó nhập nhằng nửa nạc, nửa mở, chẳng
xác định được phương hướng là do cái điều 15 Hiến pháp 1992 nầy đây:
Điều 15
Nhà nước phát triển nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần theo cơ chế thị trường có sự quản lý của Nhà nước, theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Cơ cấu kinh tế nhiều thành phần với các hình thức tổ chức sản xuất, kinh doanh đa dạng dựa trên chế độ sở hữu toàn dân, sở hữu tập thể, sở hữu tư nhân, trong đó sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể là nền tảng.
Nhà nước phát triển nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần theo cơ chế thị trường có sự quản lý của Nhà nước, theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Cơ cấu kinh tế nhiều thành phần với các hình thức tổ chức sản xuất, kinh doanh đa dạng dựa trên chế độ sở hữu toàn dân, sở hữu tập thể, sở hữu tư nhân, trong đó sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể là nền tảng.
Cái điều luật hiế(p) pháp nầy nó cũng giống như câu thần chú phù
thủy: Tay trái cho đi, tay mặt léo lại. Khi mà cơ chế thị trường cho đi thì cái
định hướng xã nghĩa rút lại. Cũng dzậy, khi cái sở hữu tư nhân đưa ra thì cái
sơ hữu “tàn” dân rút dzô!
Rốt cuộc lại là: Xã nghĩa tàn dân léo qua léo lại vẫn u như kỷ. Cốt
khỉ hườn cốt khỉ.
Nói rằng cái sở hữu tàn dân là vô trách nhiệm, bởi vì cha chung
không ai khóc. Tập thể chỉ huy, cá nhân phụ trách nên không ma nào chịu trách,
bởi vì như ba Dê nói:
Đảng sai đâu, đánh đó. Nên hư gì thì đảng chịu chớ nó hổng trách nhiệm gì hết trơn. Nhưng mà đảng là ai?
Khi nào giành phần ăn thì ta là đảng. Khi nào hư bại thì đảng là nhân dân, nhân dân là đảng, ai cũng có trách nhiệm nên không biết ai chịu trách nhiệm như cái “Hội đại” TW6 vừa rồi, ai cũng có lỗi, vậy người nầy vái người kia xin lỗi rồi huề.
Đảng sai đâu, đánh đó. Nên hư gì thì đảng chịu chớ nó hổng trách nhiệm gì hết trơn. Nhưng mà đảng là ai?
Khi nào giành phần ăn thì ta là đảng. Khi nào hư bại thì đảng là nhân dân, nhân dân là đảng, ai cũng có trách nhiệm nên không biết ai chịu trách nhiệm như cái “Hội đại” TW6 vừa rồi, ai cũng có lỗi, vậy người nầy vái người kia xin lỗi rồi huề.
Cái chế độ mà ai cũng chỉ huy mà không ai trách nhiệm như vậy
không thể nào tồn tại được, bởi vì mạnh ai nấy cướp giựt, giựt riết một hồi dân
chỉ còn cái khố lấy gì giựt tiếp? Như gia đình anh Đoàn Văn Vươn đó! Mười mấy
năm trời gian khổ, đổ mồ hôi, sôi nước mắt, một con , một cháu nhỏ đều vùi thây
nơi cống Rộc, dời đê, lấp biển tạo nên hồ đầm nuôi thủy sản làm sinh kế. Công
cuộc vừa thành khoảnh, cường quyề lang sói, nhân danh “quyền sở hữu tàn dân” ào
vào cướp giựt. Nhà cửa chúng giựt sập. Người chúng bắt bỏ tù. Chồng cha tù
trong khốn nạn. Vợ con nheo nhóc tù ngoài! Thảm cảnh người dân thấp cổ, bé họng
là như vậy!
Cho nên khi thằng Đực Bưng Cầu thấy có ông bà trí thức cầu cao giở
giọng đạo đức bà lang trọc bảo:
Đất nước trải qua chiến tranh, đổ máu đã nhiều rồi!
Thôi, cứ tranh đấu từ từ, từng bước, 10, 20 năm nửa cũng có tự do, dân chủ chắc ăn hơn, Đực ta chửi thầm trong bụng, giở giọng trả treo: Quí ông, bà ngồi trên cao ngó xuống mà coi. Mới hôm kia, 4 người đàn ông nhà Đoàn Văn Vươn bị mafia xã nghĩa cướp đầm, phá nhà mà lại bị tù tổng cọng 15 năm. Hôm qua, côn an Hải Phòng đi bắt sòng bài, rượt dân chạy một hồi thì thấy cái chú xã viên Quệ, 47 tuổi, mạnh cùi cuội như vậy mà nằm chết ngoẻo bên vệ đường, tay bị còng. Gia đình, chòm xóm ức lòng chở cái xác tội nghiệp vô “Quỉ ban xã “ khiếu nại.
Thôi, cứ tranh đấu từ từ, từng bước, 10, 20 năm nửa cũng có tự do, dân chủ chắc ăn hơn, Đực ta chửi thầm trong bụng, giở giọng trả treo: Quí ông, bà ngồi trên cao ngó xuống mà coi. Mới hôm kia, 4 người đàn ông nhà Đoàn Văn Vươn bị mafia xã nghĩa cướp đầm, phá nhà mà lại bị tù tổng cọng 15 năm. Hôm qua, côn an Hải Phòng đi bắt sòng bài, rượt dân chạy một hồi thì thấy cái chú xã viên Quệ, 47 tuổi, mạnh cùi cuội như vậy mà nằm chết ngoẻo bên vệ đường, tay bị còng. Gia đình, chòm xóm ức lòng chở cái xác tội nghiệp vô “Quỉ ban xã “ khiếu nại.
Vậy đó, việc côn an “nhăn răng” giết hại dân hầu như hàng ngày như
vậy làm sao người dân chịu được ngày nầy qua tháng khác, chờ cho tới 10 năm, 20
năm để quí vị trí thức ngồi cao thuyết phục trùm đảng ban ơn bố đức cho có tự
do, dân chủ cho được?
Đôi lời thưa thỉnh
Quân Dân Cán Chính Miền Nam biết rõ ràng: Chiến tranh là chết
chóc, đau thương, xương trắng máu đào. Hai trăm năm mươi ngàn tử sĩ đã nằm xuống.
Mấy trăm ngàn đồng bào vô tội phơi thây. Vậy mà phải cắn răng, chằng con mắt, cầm
súng đánh giặc cọng. Để làm gì?
Chỉ là để gìn giữ lại nửa mảnh dư đồ của tổ tiên trước làn sóng
xâm lăng của cọng sản Nga Tàu do tay sai Bắc Việt ào vào cướp phá. Để giữ Tự
do, no ấm cho 17 triệu rưởi dân lành Miền Nam.
Thua trận, đi tù cs, xương trắng tù Miền Nam rải rác khắp núi rừng
Việt Bắc!
Cái giá của cuộc chiến bảo vệ Tự do, Dân chủ thê thảm là như vậy
đó!
Còn như ngày nay, bọn VGCS phao truyền: Quân Dân Cán Chính Miền
Nam vì thù hận, chống cọng quá khích, từ sáng tới chiều. Một huynh trưởng QGHC
nghe thấy, bảo: Chẳng những chống tới chiều mà còn tới tối. Khi cọng sản sụp đổ
rồi vẫn còn chống, bởi vì nếu lơ là, tàn dư cọng sản ngóc đầu dậy như cs Putin
bên Nga.
Thật ra, lời huynh trưởng là nhắc lại truyền thống chống cọng của
Việt Nam Cộng Hòa, long trọng tuyên bố trên Hiến Pháp Đệ nhị Cộng Hòa 1967:
ĐIỀU 4
1- Việt Nam Cộng Hòa chống lại chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thức
2- Mọi hành vi nhằm mục đích tuyên truyền hay thực hiện chủ nghĩa cộng sản đều bị cấm chỉ
1- Việt Nam Cộng Hòa chống lại chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thức
2- Mọi hành vi nhằm mục đích tuyên truyền hay thực hiện chủ nghĩa cộng sản đều bị cấm chỉ
Đó là lý do vì sao mà chúng tôi chống lại mọi mưu toan thỏa hiệp với
cọng sản để gọi là từng bước dân chủ hóa Đất nước.
Câu nói nầy có thể chỉ những người chưa từng cầm súng chiến đấu chống
cọng sản mới thản nhiên nói như vậy được.
Những ai có kinh nghiệm với cọng sản đều biết: Mỗi khi bắt tay thỏa
hiệp với cọng sản thì…từ bị thương tới chết.
Những thành phần Quốc gia tham dự cái gọi là Chánh phủ Liên Hiệp
Đoàn Kết Quốc Gia 1946 bị bè lũ già hồ giết hại là một.
Chánh phủ Quốc gia Việt Nam tham dự Hội nghị Genève 1954 bị mất đi
nửa nước về tay cọng sản là hai!
Việt Nam Cộng Hòa bị cưởng bức tham dự Hội nghị Paris 1973, Miền
Nam bị cọng sản nuốt trọn là ba.
Những vụ lật lọng, giết hại cá nhơn người Quốc gia lu bù không kể.
Cho nên xin làm ơn, đừng nói với người Quốc gia chúng tôi về cái
trò Hòa hợp Hòa giải, “đấu tranh chánh trị với cọng sản” mần chi.
Trước khi TT Nga Yeltsin nói câu bất hủ “ Cọng sản là bất trị.
Phải loại trừ tận gốc” thì từ non nửa thế kỷ trước, Hiến pháp VNCH đã xác
quyết trong điều 4 kể trên.
Trong hiện tại, nếu như “ sĩ khí rụt rè, gà phải cáo” thì xin làm
ơn đứng ra một bên để cho những anh thư hào kiệt Việt Nam rộng đường tiến lên
tiêu diệt loài sói lang cọng sản.
Để kết thúc, xin đọc Bình Ngô Đại Cáo cho các bạn trẻ nghe:
“ Việc
Nhân Nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt chỉ vì khử bạo
Quân điếu phạt chỉ vì khử bạo
Như nước Việt ta từ trước vốn xưng văn hiến
đã lâu
………
Dẫu cường nhược có lúc khác nhau song hào kiệt đời nào cũng có
………
………
Dẫu cường nhược có lúc khác nhau song hào kiệt đời nào cũng có
………
Đem Đại Nghĩa để thắng hung tàn, lấy Chí
Nhân mà thay cường bạo
…........
Nhật nguyệt hối mà lại minh, kiền khôn bỉ
mà lại thái
Nền vạn thế xây nên chắc chắn, thẹn nghìn thu rửa sạch làu làu ”
Nền vạn thế xây nên chắc chắn, thẹn nghìn thu rửa sạch làu làu ”
Nguyễn Nhơn
From: Batkhuat nguyen <batkhuatnguyen@yahoo.com>
Sent: Wednesday, June 10, 2020 9:45 PM
Subject: TS MAI THANH TRUYẾT : Trả lời Cô Giáo Lam
Sent: Wednesday, June 10, 2020 9:45 PM
Subject: TS MAI THANH TRUYẾT : Trả lời Cô Giáo Lam
Trả lời các câu hỏi của Cô Giáo Trần Thị
Lam
Cô Giáo Trần Thị Lam: THẮC
MẮC BIẾT HỎI AI?
Sinh ra trong thời bình,
đã từng tự hào vể màu cờ sắc áo, đã từng yêu đảng, yêu bác. Nhưng càng trưởng
thành, tôi càng đặt ra cho mình nhiều câu hỏi:
THẮC MẮC BIẾT HỎI AI?
Thưa Cô Giáo
Lam,
Tôi
xin tự giới thiệu, tên tôi là Mai ThanhTruyết làm nghề “dạy học” từ lâu
lắm rồi. Tôi phụ trách giảng dạy ở Phòng thí nghiệm Hóa Vô cơ tại trường
Institut De Chimie, Besancon, Pháp; Giảng sư, Trưởng ban Hóa học trường Đại học
Sư Phạm Sài Gòn (trước 30/4/1975); Giám đốc Học vụ Viện Đại học Cao Đài, Tây Ninh
(trước 1975); Giảng viên, Phân khoa Ứng dụng, Đại học Vạn Hạnh, Sài Gòn (trước 1975);
Lecturer, King College, Fresno, Hoa Kỳ, đã nhận được “Thắc mắc biết hỏi
ai?” của Cô trên mạng lưới toàn cầu.
Vì vậy,
hôm nay xin mạng phép trả lời theo thứ tự 13 câu hỏi của Cô.
1-Việt
Nam có 9.000 giáo sư, 24.000 tiến sĩ nhưng không có bất kỳ bằng sáng chế nào. Vậy
những giáo sư, tiến sĩ đó, họ làm gì?
· Thưa
Cô, tôi xin bổ túc là với số lượng Giáo sư và Tiến sĩ trên đây, Việt Nam
cũng có một vài bằng sáng chế “viết chung” với một vài khoa học gia ngoại quốc.
Có thể nói, trên 80% khoa bảng trên làm việc trong ngành QUẢN LÝ, HÀNH CHÁNH và làm “đầy tớ dân”.
Chính vì vậy mà Bộ Chính Trị, Trung ương đảng, Quốc hội, Hội đồng Chánh phủ có
lỷ lệ Tiến sĩ cao nhứt so với các quốc gia trên thế giời, bỏ xa Hoa Kỳ…Trong
giáo dục và nghiên cứu thì lèo tèo …vì không nằm trên chính sách của cơ chế đảng!
Một số rất ít có trình độ cao, nhưng vì có CHUYÊN nhưng thiếu HỒNG cho
nên chỉ ngồi chơi xơi nước.
Thưa Cô
giáo Lam,
Theo Rockefeller Institute chi nhánh ở Australia, sau 30 năm, từ
1975 -2005, người Việt tị nạn cọng sản ở hải ngoại có 15,500 bằng sáng chế
(patents), Thái Lan có 6,500 và Singapore có 7,500. Trong khi toàn quốc Việt
Nam cọng sản chỉ có 256 bằng sáng chế mà phần lớn bị phủ nhận (denied) vì là
cóp theo, dịch theo và báo cáo không kiểm chứng.
2- Giáo dục Việt
Nam cải cách không ngừng, vậy tại sao 63% sinh viên thất nghiệp khi ra trường?
Đúng
như Cô nói, giáo dục Việt Nam cải cách không ngừng, hàng năm đều có những bộ phận
chuyên môn nghiên cứu, sửa chữa và in lại sách giáo khoa, tiêu tốn một tỷ lệ lớn
trong ngân sách giáo dục, nhưng, rất tiếc những lỗi trong sách năm trước vẫn
còn nguyên, và cộng thêm những lỗi mới được thêm vào trong tất cả bộ môn từ văn
chương đến khoa học. (Cô có thể kiểm chứng điếu nầy bằng cách lên Google
truy tìm sẽ thấy). Chương trình học nặng nề và từ chương, cũng như các môn học
vô ích như Chính sách Đảng, Tư tưởng HCM v.v… chiếm một tỷ lệ thời gian lớn,
không đặt trọng tâm vào sự phát triển quốc gia trong điều kiện hiện tại và viễn
kiến của đất nước trong tương lai. Vì vậy, sinh viên tốt nghiệp không đủ
chuyên môn và chuyên sâu khi bước vào làm việc trong các hảng xưởng.
3- Báo chí ca ngợi người Việt Nam thân thiện hiếu khách, vậy
tại sao đa số du khách nước ngoài tuyên bố sẽ không quay trở lại Việt Nam lần
thứ 2?
· Không
biết khuyến mãi – Cơ sở không đủ tiêu chuẩn – Hạ tầng cơ sở còn yếu kém –
Danh lam thắng cảnh vẫn còn trong thời kỳ “hoang dã” - Thiếu thành thật - Lường
gạt - Trấn lột – Nhân viên tiếp khách du lịch không được huấn luyện chuyên
môn, thiếu lễ độ. Và còn biết bao “sự cố” trong giao tế giữa khách du lịch và dịch
vụ ở Việt Nam, khiến cho hầu hết du khách ngoại quốc đều…một lần đi không bao
giờ trở lại nữa…
4- Đảng Cộng sản Việt Nam thừa nhận rằng chưa có nhận thức
rõ, cụ thể và đầy đủ về thế nào là "Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội
chủ nghĩa", vậy rốt cuộc ai nghĩ ra mô hình này?
· Cho
đến giờ phút trả lời câu hỏi nầy, tôi chưa thấy một tài liệu nào giải thích “nền
kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” cả. Ngay chính nhiều đời
TBT Đảng CS Bắc Việt đã từng nói tính ưu việt của nền kinh tế nầy, nhưng không
nói ưu việt ở điểm nào, có chăng là ưu việt…XUỐNG HỐ CẢ NƯỚC
5- Nhiệm vụ của báo chí truyền thông là nói lên sự thật hay
là nói lên những điều có lợi cho đảng?
· Cả
nước có trên 800 tờ báo, hàng trăm đài truyền thanh, truyền hình…nhưng chì có một
LỀ PHẢI mà thôi. Còn truyền thông LỀ TRÁI thì phải trốn chui trốn
nhủi, nếu không thì bị vào tù, bị phạt tiền hay bị côn đồ thanh toán, dằn mặt…Bao
nhiêu năm rồi, tàu đánh cá Việt Nam bị Trung Cộng ức hiếp, cướp bóc, giết hại…mà
vẫn tiếp tục thông tin là…”tàu lạ”.
6- Nhà nước nhận lương từ tiền thuế của dân để làm việc phục
vụ nhân dân hay để cai trị nhân dân?
· Để
trả lới câu hỏi nầy của Cô, tôi chỉ đưa ra một thí dụ là Nhà nước hay “Đầy tớ
dân” làm việc có thể nói 24/24 (trong nhiều vị trí lãnh đạo cơ quan) nhưng chỉ
nhận được lương khoảng US$200 (của hàng Tổng Bộ trưởng). Nhưng trên thực tế,
các đầy tớ nầy có nhà giá trị hàng triệu Mỹ kim, tiền bạc khắp nơi, nhiều nhứt
là ở các ngân hàng ngoại quốc; con cái đã “hạ cánh” an toàn bằng cách đi “du học”,
chuyển vận tài san ra nước ngoài chuẩn bị cho cha ông hạ cánh an toàn sau đó.
Như vậy, Đầy tớ dân chẳng khục vụ nhân dân, chẳng cai trị nhân dân mà là…hút
máu nhân dân.
Theo Tổng
Cục Thống Kê, vào năm 2012 Việt Nam có 246,144 người làm việc cho 34,378 cơ sở
của tổ chức chính trị, đoàn thể, xã hội được nhà nước đãi ngộ theo chế độ. Số
cán bộ, công chức làm việc cho các tổ chức chính trị, đoàn thể, xã hội được nhà
nước trả lương chiếm 7.2% nhân lực làm việc cho nhà nước và 1.1% tổng lực lượng
lao động xã hội. Nếu tính cả số cán bộ không chuyên trách ở cấp xã, phường,
thôn, xóm (hoạt động trong các tổ chức quần chúng công cấp cơ sở), tổng số người
hoạt động trong lĩnh vực tổ chức quần chúng công (có biên chế và không có biên
chế) ước tính vào khoảng 337,981 người.
Một nước
có khoảng 93 triệu dân mà cần đến 2,8 triệu cán bộ công nhân viên chức so với
Hoa Kỳ, với 320 triệu dân, chỉ cần khoảng 1,8 triệu công chức mà thôi! Đây
cũng là một tính ưu việt của CS Bắc Việt.
7- Công an là lực lượng được thành lập để bảo vệ dân hay bảo
vệ chế độ?
· Chỉ
nội trong một câu chuyện điển hình là Vũng Áng Formosa, chúng ta đã thấy rõ
ràng sự đàn áp của công an và công an giả dạng cồn đồ đàn áp người dân như thế
nào rồi. Giây thần kinh “tình dân tộc, nghĩa đồng bào” của họ đã bị liệt
từ khi được nhồi sọ hay tẩy não bằng cơ chế chuyên chính vô sản, bằng tư tưởng
HCM, bằng lý thuyết không tưởng Mác Lê bịnh hoạn…
Hình ảnh
ngày 18/10 vừa qua, do bạn đọc cung cấp mô tả hàng trăm CS Cơ động của đảng
cộng sản Bắc Việt đang được cung cấp bữa tối trong nhà ăn của Formosa Hà Tĩnh.
Tin tức cho biết phải có đến hàng ngàn CSCĐ sinh sống trong nhà máy Formosa nhiều
ngày nay. Chưa rõ tại sao họ lại có mặt ở đây, phải chăng họ đến để tránh lụt
miền Trung hay chuẩn bị để đàn áp bà con sắp sửa tấn công Formosa để “bắt vài
con tin công nhân Tàu?
8- Khẩu hiệu của quân đội là "trung với đảng", vậy
sao khi hi sinh lại ghi trên bia mộ là "tổ quốc ghi công" chứ không phải
"đảng ghi công"?
· Cô cần
bổ tức thêm là khẩu hiệu của quân đội là “trung với đảng, hiếu với dân”. Đảng
CS Bắc Việt đã từ lậu dùng hai chữ đồng nghĩa với nhau là “tổ quốc” và “đảng”.
Tổ quốc là đảng. Mà Đảng cũng là tổ quốc. Cô đã từng nghe Tố Hữu ngâm:”Bên đây
biên giới là nhà – Bên kia biên giới cũng là quê hương”. Do đó, tổ quốc hay quê
hương, hay đảng cũng chỉ là một, thưa Cô.
9- Tại sao có "huân chương kháng chiến
chống Pháp, chống Mỹ" mà lại không có "huân chương kháng chiến chống
Tầu"?
· Quá
giản dị mà Cô vẫn hỏi! Làm gì có ..sự Chống Tàu của CS Bắc Việt. Suốt 1020 năm
Bắc thuốc, thái thú trong thời gian nầy là người Tàu nói tiếng Hán. Bây giờ, Thái
thú ngày hôm nay biết nói tiếng Việt với giọng đặt sệt Bắc Kỳ ở miền núi!
10- Đảng cử thì đảng bầu, tại sao đảng cử lại bắt dân bầu?
· Đây
chỉ là một câu sáo ngữ mà thôi. Thêm một lần nữa Đảng nào biết có chữ DÂN trong
đầu. Dù dân có bầu hay không, cuộc bầu cử vẫn xảy ra và vẫn có 100% “dân bầu”
cũng như “Đảng” đắc cử!
11- Chủ nghĩa xã hội là chế độ ưu việt, vậy tại sao nó sụp đổ
tại Nga, nơi nó được sinh ra và tại sao chỉ còn vài quốc gia theo mô hình này?
12- Tư tưởng Mác-Lenin là tư tưởng khai sáng nhân loại, vậy
tại sao tượng Lenin bị phá sập tại Nga và các nước đông Âu trong tiếng hò reo của
nhân dân?
· Để
trả lời hai câu hỏi 11 và 12, xin Cô xem lại câu hỏi số 6. Xin kết luận “Con
giun xéo lắm cũng quằn”.
13- Hồ Chí Minh từng nói: "Không, tôi chẳng có tư tưởng
gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác-Lê". Vậy giáo trình tư tưởng Hồ Chí Minh ở
đâu ra?
· Giáo
trình tư tưởng HCM ở nơi Ông Thiến heo, nơi Ông Thợ chích, nơi Ông Cạo mũ cao
su, nơi Ông Bồi Tây, và ở nơi 4 triệu CS Bắc Việt vô nhân tính.
Thưa
Cô Giáo Trần Thị Lam,
Trên
đây là những câu trả lời mạo muội của một thầy giáo đã “mất dạy” và “bất lương”
ngay sau ngày 30 tháng 4 năm 1975. Mất dạy vì bị “cấm lên lớp” và bất lương vì
không còn được lảnh lương nữa.
Mong
được Cô Giáo Lam góp ý về những “đáp án” trên.
Cám ơn
Cô.
Thầy giáo Mai Thanh Truyết –
Mất dạy và Bất lương sau ngày 30/4/1975
Ghi chú:
- Mất
dạy vì bị “cái gọi là cách mạng” đuổi ngay sau đó vì có tánh “quần chúng” với
sinh viên;
- Bất
lương vì “cách mạng” muốn bóp cái bao tử của một thầy giáo mất dạy!
________________________________________
Mai
Thanh Truyết
"We
carry our Motherland within us;
which enables us to FLY"
Bạn nhận được thư này
vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups
"KHUHOICUUTNCTNAMCALIFORNIA".
Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến khuhoicuutnctnamcalifornia+unsubscribe@googlegroups.com.
Để đăng lên nhóm này, hãy gửi email đến khuhoicuutnctnamcalifornia@googlegroups.com.
Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/khuhoicuutnctnamcalifornia/2057436043.2577310.1591848182938%40mail.yahoo.com.
Để có thêm tùy chọn, hãy truy cập https://groups.google.com/d/optout.
Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến khuhoicuutnctnamcalifornia+unsubscribe@googlegroups.com.
Để đăng lên nhóm này, hãy gửi email đến khuhoicuutnctnamcalifornia@googlegroups.com.
Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/khuhoicuutnctnamcalifornia/2057436043.2577310.1591848182938%40mail.yahoo.com.
Để có thêm tùy chọn, hãy truy cập https://groups.google.com/d/optout.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment