Việt Nam hôm nay

https://lh4.googleusercontent.com/jwHXKk9yK83mb2U0iyp-OSXs7OZgoEcJKB4V-xqOO7STOu0djuO_hHd_dM8GkXjIamwCDoDrZRAdRPT5gaYIUOXwHgEk7mRpK7R7aGCo-eeVOtK72Nk

Tuesday, 28 February 2017

GIỜ - G - ĐÃ TỚI ĐÃ TỚI LÚC CẢ NƯỚC VÙNG LÊN ĐOÀN KẾT LẬT ĐỔ csVN




TIN HAY ! XIN XEM CHO BIET ....







41 năm qua rồi, kể từ ngày 30 tháng 4 1975 cho tới nay, CSVN đã làm được gì cho đất nước và Quê Hương Việt Nam? Dân Tộc VN đã bị cs lừa gần một thế kỷ qua từ miền Bắc rồi sau này tới miền Nam Việt Nam. Toàn dân Việt Nam có còn muốn ngồi im để cho bọn tà quyền cs nó lừa nữa hay không? Hãy nghe tiếng nói của bà Cấn Thị Thêu ở Dương Nội, Tiếng nói can trường của người phụ nữ dân oan bị bắt và bị hành hung tàn bạo sau khi ra khỏi đồn công an Hà Nội: “Ngày hôm nay bắt một người thì hàng trăm người sẽ đứng lên, ngày mai giết một người thì sẽ có một triệu người đứng lên…” như sau.

*HÃY CŨNG PHẤT CAO NGỌN CỜ KHỞI NGHĨA*
Tội ác của đám xúc vật Hán Nô Cộng Sản đã thấu lên tới trời xanh rồi. Đã đến lúc chúng ta phải kêu gọi sự đoàn kết của các đoàn thể và các tổ chức xã hội. Chỉ cần một lần Đoàn Kết được 10 % dân số cả nước thì trong vòng một ngày Dân Tộc Việt Nam sẽ không còn phải chịu sự bất công từ cái đám xúc vật Cộng Sản mang lại nữa. Đảng Cộng Sản Việt Nam là bọn tay sai của giặc Tàu dự...
©2017 YouTube, LLC 901 Cherry Ave, San Bruno, CA 94066, USA


__._,_.___

Posted by: Mike Duong

LISA PHẠM - Khai Dân Trí Số 69 :

BẠN THẤY GÌ KHÔNG ?

On Thursday, February 23, 2017 4:30 PM, "Véronique Thùy H    wrote:

Khi ta không tin vào Thiên Chúa sáng to con nguoi  thông minh . 
mà  nghe theo CS  nói con nguoi  do  khi?  mà ra

  Khi chê trách người theo Đo Chúa là ngu ngc ..,   Xin nh li li nói ca Dr. Ben Carson





                 IN   GOD   WE   TRUST   !










__._,_.___

Posted by: Hoa Pham
 


--------------- ----------

Bài giảng đầu năm 2017 gây chấn động lòng người tại nhà thờ Thái Hà Hà Nội...

Bài giảng đầu năm 2017 gây chấn động lòng người tại nhà thờ Thái Hà- Hà Nội Trên trang Facebook của Thanh Hieu B...


From: Hoaiviet Nguyen <
 
Subject:      
BẠN THẤY GÌ KHÔNG ?


image
                BẠN THẤY GÌ KHÔNG ?
image

      NGHỆ TĨNH QUÊ TÔI
image

 

Tôi đã thấy quê hương tôi Vũng Áng
Nước đỏ ngòm , diệt nguồn sống hữu sinh
Biển cá chết muôn sinh linh hủy diệt             
Rừng cây tươi diệp lục hết màu xanh.


image




Tôi chứng kiến, Nghệ Tĩnh Bình chân chất.
Ruộng đồng khô bị nước mặn lân tinh
Cá biển chết nổi lình bình trắng bãi   
Và con người rồi cũng sẽ tuyệt sinh.


                     image

Tôi đã gặp nhiều ngư dân thất nghiệp
Rời biển đồng đi lao động kiếm ăn.  
Các bà vợ lên thị thành ở đợ
Đi làm thuê, khổ hơn chó chủ nhân


.             image

Tôi thương hại người ngư dân “ nón cối “
Ba mươi năm theo Đảng phải ăn xin,
Vì tin đạo, chẳng được tiền phúc lợi
Bị khai trừ vì mang tội đấu tranh.



image


Tôi chụp được nhiều tấm hình khiếu kiện,
Formosa,toàn Tàu Cọng , công an
Đang tàn nhẫn đàn áp dân Nghễ Tĩnh
Đòi bồi thường minh bạch hóa toàn dân .


image


Tôi đòi lại quê hương tôi biển sạch
Cho con thuyền được tự nguyện ra khơi .
Ôi sung sướng hưởng cuộc đời ngư phủ
Vượt đại dương vui với cá trùng khơi.


image


Tôi tranh đấu cho tuổi đời hy vọng
Được đến trường đắp xây mộng tương lai.
Cho con trẻ được thấy trời dân chủ
Sống tự hào giữa thế giới loài người .


image


Hãy hoàn trả , quê hương tôi tất cả
Một giang sơn hình chữ S tuyệt vời
Tuy nhỏ bé nhưng là nơi quê Mẹ
Muôn ngàn đời yêu dấu Việt Nam ơi.


 image


NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT
  25/2/2017




__._,_.___

Posted by: Hoa Pham 

Saturday, 25 February 2017

Người Hoa đàn ông bẩn thỉu' nhất thế giới - Bình Luận của Ngô Nhân Dụng

Từ vụ bà hiệu trưởng Nam Trung Yên nghĩ về câu chuyện bổ nhiệm cán bộ ở Việt Nam(*)


Từ vụ bà hiệu trưởng Nam Trung Yên nghĩ về câu chuyện bổ nhiệm cán bộ ở Việt Nam(*)

Có mấy bạn nhắn tin hỏi tôi sao không thấy lên tiếng về vụ bà hiệu trưởng Trường tiểu học Nam Trung Yên đang là đề tài rất “hot” hiện nay.
Tôi trả lời các bạn ấy rằng vì thấy đã có quá nhiều người chửi rồi, nên không cần phải thêm một người hùa vô nữa là tôi!
Tất nhiên, tư cách như thế, hành xử như thế thì không thể làm thầy chứ đừng nói là làm tới hiệu trưởng. Nhưng thiết nghĩ, chúng ta phẫn nộ, rủa xả, lên án… thế đã đủ! Điều quan trọng hơn là cần nhận ra đâu là vấn đề phải giải quyết, để làm sao loại bỏ được hết những bà (hay ông) hiệu trưởng kiểu đó trong gần 44.000 ngôi trường từ mầm non tới đại học trên khắp cả nước hiện nay, bởi rất có thể vụ Nam Trung Yên chỉ là phần nổi nhỏ của một tảng băng lớn…
Tôi nhìn thấy qua vụ này, điều đáng lo hơn hết là với phẩm chất của những cán bộ lãnh đạo như vậy, ngành giáo dục sẽ thực hiện trách nhiệm đào tạo thế hệ trẻ ra sao? Những tổn thương về thể xác còn có thể chữa trị, còn những tổn thương về tinh thần và khiếm khuyết về nhân cách mà ngành GD gây ra cho học sinh thì không chỉ khó chữa trị mà có khi còn làm mất đi cả tương lai của những đứa trẻ. Và xét về phạm vi trách nhiệm, nếu bà hiệu trưởng là nhân vật đáng lên án một lần thì những người bổ nhiệm bà ấy đáng phải bị lên án mười lần!
Rất thường thấy là cứ mỗi khi xảy ra vụ việc gì, người ta mới lật lại hồ sơ cán bộ để rồi từ đó phát hiện ra nhiều vấn đề… Như vụ của hiệu trưởng trường Nam Trung Yên, khi dư luận phanh phui ra nhiều “vết đen” trong quá trình công tác của nhân vật này, không thể không đặt câu hỏi: Chẳng lẽ những người bổ nhiệm bà ấy không hề xem lại lý lịch cán bộ trước khi ký quyết định bổ nhiệm hay phân công? Và tiêu chí chọn lãnh đạo ở ta (không chỉ riêng trong ngành giáo dục) có bao giờ được công khai để “dân biết, dân bàn” và “dân kiểm tra”?
Một trong những tiêu chuẩn bổ nhiệm cán bộ quan trọng nhất của bộ máy nhà nước hiện nay là yêu cầu bắt buộc về phẩm chất chính trị chứ không phải phẩm chất đạo đức hay trình độ chuyên môn. Tôi đố ai tìm ra một hiệu trưởng công lập (bất kể trường nhỏ hay lớn) ở khắp mọi nơi trên đất nước này mà không phải là đảng viên! Nếu muốn phấn đấu vào các vị trí cao hơn nữa trong bộ máy lãnh đạo ngành, các cán bộ sẽ phải trang bị thêm trình độ lý luận chính trị trung, cao cấp (tuỳ vị trí). Và ai cũng hiểu học lý luận chính trị ở đây là học cái gì! Điều đáng lo là bởi thế, người ta chỉ chú ý xem trọng tiêu chuẩn đầu tiên của cán bộ là “hồng”, còn “chuyên” thì có thể chạy chọt “bổ sung sau”. Phẩm chất đạo đức là tiêu chuẩn cuối cùng và hoàn toàn có thể “du di”… Một người có năng lực chuyên môn cao và tư cách đạo đức tốt, nhưng nếu không phải đảng viên hay chưa đạt trình độ về lý luận chính trị theo quy định thì vẫn sẽ bị xem là không đủ tiêu chuẩn để được bổ nhiệm trong bộ máy nhà nước. Hình dung “lộ trình phấn đấu” của những người như bà hiệu trưởng Nam Trung Yên trước nhất là phải trở thành đảng viên Đảng CSVN, tiếp theo là ưu tiên đi học các khóa lý luận chính trị, thay vì tập trung chăm lo phát triển chuyên môn và trau dồi nhân cách của một người làm nghề sư phạm. Và khi đã có “ghế” rồi thì mọi thứ đều tập trung cho việc làm sao để giữ được “ghế” thật chắc cho đến ngày về hưu.
Đấy là chưa kể, việc bổ nhiệm cán bộ còn bị ảnh hưởng không nhỏ bởi yếu tố “nhất thân nhì thế”. Bên cạnh đó, “COCC” thật ra vẫn là một nguyên tắc bất biến, với lý do “chuyên chính” là cán bộ được bổ nhiệm phải có lý lịch trong sạch, gia đình có truyền thống và có công với cách mạng! Thế nên chuyện “hàng gửi” mà vẫn oách hơn và nhiều cơ hội thăng tiến hơn “hàng chính ngạch” là điều đã trở nên bình thường trong bộ máy Nhà nước.
Hôm rồi, thấy báo chí đưa tin Bí thư Hà Nội than thở rằng đang phải “đốt đuốc đi tìm người tài”. Nghĩ sao cần gì phải đốt đuốc giữa ban ngày? Người tài ở ta đâu có thiếu, chỉ là không có cơ chế để họ được trọng dụng thôi! Khi nào ông Bí thư dám loại bỏ một bà hiệu trưởng – đảng viên kém năng lực và phẩm chất đạo đức để thay bằng một hiệu trưởng – không đảng viên nhưng chuyên môn giỏi và nhân cách tốt, thì khi đó tự ông sẽ nhìn thấy có rất nhiều người tài xung quanh!
Câu chuyện ầm ĩ về bà hiệu trưởng ở Trường tiểu học Nam Trung Yên chỉ là một ví dụ điển hình cho chính sách sử dụng, bố trí cán bộ không dựa trên các tiêu chí Tài và Đức… Đúng quy trình hay không, rốt cuộc rồi ai cũng có phải có chỗ, nếu đã được “quy hoạch”!
Nên cuối cùng, phần 2 của câu chuyện này vẫn là một câu hỏi mà không biết mấy ai sẽ còn có thể tiếp tục dõi theo, để xem nó có tiếp tục lặp lại một vòng như trước: Rút về Phòng Giáo dục, rồi sau đó thì sao?
__________
* Đầu đề do BVN tự đặt.
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Miss Lisa Phạm - Khai dân trí số 67 Ngày 25/2/2017.

Friday, 24 February 2017

Từ bị tông xe thành ngã gãy chân

 

Từ bị tông xe thành ngã gãy chân

Lan Hương, phóng viên RFA
2017-02-23
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
Học sinh bị gãy xương đùi vì taxi chở Hiệu trưởng đi vào trường.
Học sinh bị gãy xương đùi vì taxi chở Hiệu trưởng đi vào trường.
Courtesy of phunuvietnam.vn
Từ bị tông xe thành ngã gãy chân
00:00/00:00
Phần âm thanhTải xuống âm thanh
Những ngày qua dư luận xôn xao vụ việc em bé Trần Chí Kiên, học sinh lớp 2 bị gia đình tố cáo là bị xe taxi có chở cô Hiệu trưởng đâm gãy chân. Tuy nhiên cô này dửng dưng trước vụ tai nạn, bỏ mặc em nằm đó và bình thản mở cửa xe bước đi. Sau một thời gian điều tra, hôm 22/2 Chủ tịch Thành phố Hà Nội đã ra lệnh cách chức giáo viên này. Tuy nhiên, sự việc không chỉ dừng lại ở đây, mà trong quá khứ vị giáo viên này còn mắc rất nhiều lỗi lầm khác.
Hiệu trưởng dửng dưng
Ngày 19/12, anh Trần Chí Dũng, phụ huynh cháu Trần Chí Kiên (lớp 2A, trường Tiểu học Nam Trung Yên) đã gửi đơn cầu cứu tới các cơ quan chức năng và báo chí trình bày việc con trai mình bị xe taxi tông gãy xương đùi trong sân trường. Nhà trường có cho gia đình anh biết là cháu chơi và tự ngã nhưng cháu Kiên một mực nói là bị xe taxi đâm và cháu nhìn thấy cô Hiệu trưởng Tạ Thị Bích Ngọc ngồi trong xe.
Tuy nhiên khi bị hỏi điều tra, cô Hiệu trưởng nói là trong ngày hôm đó không hề có chiếc xe nào vào trường, thậm chí khi cơ quan chức năng tìm ra người lái xe taxi vào ngày 10/2 và vợ của anh này có đến thăm hỏi, xin lỗi gia đình anh Dũng nhưng bà Ngọc vẫn khẳng định lời nói của vợ anh lái taxi là sai.
Hơn thế nữa, Ban giám hiệu trường còn cho thực hiện một cuộc khảo sát để các giáo viên, học sinh xác nhận là hôm đó không có chiếc taxi nào vào trường và việc em Kiên ngã là do sơ ý trong giờ ra chơi. Kết quả của cuộc khảo sát cho thấy 100% giáo viên và học sinh cho biết họ không nhìn thấy em Kiên bị xe đâm trúng. Tuy nhiều giáo viên trong trường cho biết kết quả khảo sát không chính xác vì lúc đó rất nhiều giáo viên không có mặt tại trường.
Đài Á Châu Tự Do có liên lạc hỏi thăm tình hình sức khỏe của em Kiên thì được anh Trần Chí Dũng, cha của em Kiên, cho biết như sau:
Cháu giờ sức khỏe tốt rồi em ạ. Cháu đang tập đi bằng nạng. Cháu bị gẫy xương đùi.
Giọt nước tràn ly
Sau nhiều ngày cơ quan chức năng vào cuộc điều tra, ngày 21/2 vừa qua bà Ngọc bị cách chức vì lý do vi phạm nghĩa vụ của công chức trong thực hiện công việc. Tuy nhiên theo ghi nhận của chúng tôi, vụ việc em Kiên bị xe tông gãy chân giống như giọt nước làm tràn ly, vì trước đó, khi còn công tác ở trường Tiểu học Nguyễn Khả Trạc, bà Ngọc đã vi phạm nhiều lỗi khác nhưng không biết vì nguyên do gì bà này không hề bị kỷ luật. Trước thắc mắc đó chúng tôi liên lạc với bà Lê Hiền Đức, 86 tuổi, là một nhà giáo đã nghỉ hưu lâu năm nhưng vẫn tích cực tham gia vào công tác chống tham nhũng, đòi lại công lý cho người dân. Bà Hiền Đức cho chúng tôi biết bà tham gia đấu tranh vụ việc liên quan đến Tạ Thị Bích Ngọc đã hơn chục năm nay, và bà rất vui mừng vì cuối cùng sự thật cũng được đưa ra ánh sáng. Bà có dành cho Lan Hương cuộc trao đổi như sau:
hieu-truong-truong-tieu-hoc-nam-trung-yen-1486630303981-400.jpg
Hiệu trưởng trường Tiểu học Nam Trung Yên, Tạ Thị Bích Ngọc. Photo courtesy of giadinh.net
Lan Hương: Thưa bà, chúng tôi được biết bà là người đứng ra đấu tranh đòi công bằng cho học sinh trường Nhuyễn Khả Trạc suốt từ năm 2005, khi bà Tạ Thị Bích Ngọc về làm hiệu trưởng. Vậy xin bà cho biết chuyện gì đã xảy ra trong suốt những năm đó?
Bà Lê Hiền Đức: Nó tổ chức ăn bớt tiền ăn của hơn 500 học sinh trong suốt 2 năm học từ 2004 đến 2006, mà từ bấy đến nay 11 năm tôi đấu tranh nhưng đằng sau nó có rất nhiều thế lực bảo kê.
Nó nói với phụ huynh và giáo viên nguyên văn như thế này: Ai thích kiện tôi ở đâu thì tôi chỉ đường cho đi mà kiện, bởi vì đằng sau tôi có một hậu phương vững chắc. Con này phụ huynh và giáo viên người ta gọi là yêu tinh, rắn độc, có người gọi là mụ phù thủy, bởi vì nó ác lắm với học sinh.
Nộp tiền để con mình ăn trưa nhưng có những cháu không đủ chất, suy dinh dưỡng. Mấy trăm phụ huynh, mấy chục giáo viên người ta tìm đến tôi.
Năm 2006 xảy ra chuyện đó, thì Nguyễn Thi Vân Khanh lúc đó là Phó chủ tịch nói u ơi u con đã điếu nó đi Xi-bê-ri của quận Cầu Giấy. Ngày xưa vợ chồng Lê-nin bị đày ra Tây Bá Lợi Á, gọi là Xi-bê-ri. Vậy Xi-bê-ri của quận Cầu Giấy là đâu? Trường Tiểu học Nam Trung Yên, mà trường này nằm ở khu gọi là nhất Hà Nội, không ai là không biết. Vậy mà Vân Khanh nó gọi là Xi-bê-ri của quận Cầu Giấy, nó ngay cạnh tòa nhà Keangnam, 72 tầng đó.
Khi nó mới đến nhận nhiệm vụ hiệu trưởng trường Nguyễn Khả Trạc, bắt giáo viên mỗi người một ngày, hết lượt lại quay vòng lại, làm cỗ ở nhà chứ không được làm ở trường vì Nguyễn Khả Trạc nhỏ lắm không được như Nam Trung Yên. Ví dụ hôm nay đến cô giáo A thì làm một mâm cỗ ở nhà, bê đến, bày biện ra, thắp hương cúng. Mà giáo viên phải bỏ tiền túi ra mà làm, mang đến cúng đủ 100 ngày nó nhận chức hiệu trưởng trường Nguyễn Khả Trạc.
Nó thu tiền ăn của giáo viên, nhưng tiền ăn đó vào túi nó, và nó cho học sinh ăn ghé vào suất ăn của học sinh. Mà tôi còn có cả hóa đơn ngày mùng mấy tháng mấy, hóa đơn mua mấy cân thịt, cân sườn,… nhưng hóa đơn là giả. Học sinh không được ăn hết chỗ đó, mà hơn 20 giáo viên ăn vào phần của học sinh. Vậy là các cháu bị ăn bớt 2 lần, lần một là ăn bớt thực đơn, lần 2 là giáo viên ăn với học sinh, nên các cháu không đủ dinh dưỡng. Có cháu đợt đó bị suy dinh dưỡng.
Nó thuê một người Nguyễn Thị A đến học để điểm danh nhưng thực tế là không học Tôi mới gọi là thạc sĩ không đến trường.
Lan Hương: Chúng tôi được biết là số tiền bà Ngọc gian lận khi ở trường Nguyễn Khả Trạc là 49 triệu tiền ăn của học sinh, có đúng vậy không thưa bà?
Bà Lê Hiền Đức: 49 triệu đồng là do cô Đức, phụ huynh và giáo viên phát hiện ra, nhưng bí thư quận ủy quận Cầu Giấy Nguyễn Đức Hướng bao che cho nó. Chủ tịch là Bùi Chương Luân cũng bao che cho nó suốt cho đến năm 2009, tôi có đầy đủ chứng cứ rằng nó bỏ túi 49 triệu đồng nhưng thanh tra thành phố lại phát hiện thêm 18 triệu nữa là 67. 67 triệu này to cũng không to nhưng bé cũng không bé vì đối với học sinh một ngày có ăn có mấy ngàn, mà trong 2 năm nó ăn bớt tưng đó thì hỏi các cháu còn gì để mà ăn.
Lan Hương: Khi có quyết định của UBND quận Cầu Giấy yêu cầu cách chức bà Ngọc thì chúng tôi có đọc được nhiều bình luận trên mạng xã hội nói họ rất mãn nguyện, nhưng một số khác nói xử lý như vậy là quá nhẹ với những tội danh của bà Ngọc. Vậy cá nhân bà nghĩ thế nào về quyết định này ạ?
Bà Lê Hiền Đức: Ngày mùng 6, ông chủ tịch thành phố đã lệnh tạm đình chỉ chức vụ để giúp cho việc điều tra được khách quan bởi vì nếu nó còn làm hiệu trưởng ngồi đó thì công an điều tra rất khó. Xong rồi đến hôm qua là lệnh cách chức nhưng bây giờ ông chủ tịch yêu cầu công an tiếp tục điều tra, cách chức để giúp công an điều tra khách quan, chứ chưa dừng lại ở chỗ cách chức. Có thể khởi tố hình sự, ra tòa. Ông Trần Chí Dũng, là bố của cháu Kiên có nói là đang nhờ những luật sư đáng tin và có tâm để giúp anh ấy kiện ra tòa.
Lan Hương: Xin cám ơn bà!


__._,_.___


Posted by: Dien bien hoa binh <

Người Việt và chuyện “máu mê” cờ bạc!

 
..Với việc cho phép người Việt chơi casino, chính phủ sẽ có đủ dữ liệu để kiểm soát được trò chơi này và tăng thu ngân sách, nhưng kết quả là điều ngược lại, tệ nạn này sẽ đem thêm cho dân sự nghèo đói, suy đồi.


-----Message d'origine-----

. ...Nó nói lên sự kiện là người Việt coi vậy mà
không phải là dân khôn ngoan theo chữ smart của tây, chỉ là khôn lỏi, khôn
vặt cá nhân, lúc họp lại làm cộng đồng thì thối vữa hết....


Người Việt và chuyện “máu mê” cờ bạc!


Mê cờ bạc là một tệ nạn lớn nhất của người Việt Nam, làm nhiều gia đình đã tan nát, vì ly dị và phá sản. Các loại cờ bạc ngày nay diễn ra dưới nhiều hình thức như đánh bài tại tư gia, đi casino, chơi vé số, cá cược, chơi game, đá gà… So với các tệ nạn, ma tuý, rượu chè và trai gái, thì cờ bạc có sức mãnh liệt lôi cuốn dữ dội hơn cả và phá nát nhiều gia đình hơn cả. Chúng ta không bao giờ ngờ đến chuyện một đứa trẻ vị thanh niên, vì túng tiền chơi game đã bán đi một quả thận của mình, hay vì không xin được tiền chơi game, thiếu niên Hoàng Duy Khương,15 tuổi trú tại xã Tràng Phái, huyện Văn Quan, Lạng Sơn, giết mẹ rồi giấu xác trong nhà (Tiền Phong, 1-2017.)
Cờ bạc bình dân ngoài đường ở VN
Cờ bạc bình dân ngoài đường ở VN
Câu chuyện “cờ bạc” ồn ào nhất tại Việt Nam trong năm qua là chuyện Ðàm Vĩnh Hưng, một ca sĩ ở Việt Nam đã cho biết, trong vòng10 năm qua, anh ta đã trả nợ trên 20 tỉ đồng ($800,000.00) cho mẹ anh, vì không thể trả cùng lúc. Mỗi lần như vậy, có 40 – 50 người kéo đến nhà, người nào cũng có lý do, trên tay cầm giấy nợ có chữ ký của mẹ Ðàm Vĩnh Hưng. Sự ham mê cờ bạc đã khiến cho bà này dùng đủ lý do để mượn tiền, kể cả những người khốn khó, những người hâm mộ danh tiếng con bà. Ai tới nhà đều bị bà xin số điện thoại để sau đó hỏi mượn tiền… 

Nhắm vào sở thích cờ bạc, hiện nay nhiều tổ chức bất lương của người Việt ở biên giới Kampuchea đã hướng dẫn, dụ dỗ người Việt vào sòng cờ bạc, cho vay nợ đi đánh bài, và cuối cùng chúng “cầm mạng” nạn nhân, yêu cầu người nhà đem tiền qua chuộc. Ðỗ Thành Công 34 tuổi, tài xế xe ôm, và một người đàn ông khác tên Tùng, cư dân Vĩnh Long, cùng số phận,  cũng bị nhốt tại một tầng lầu ở cạnh khu casino đánh đập dã man suốt tuần lễ. Không chịu nổi cơn đau ông Công lao ra ngoài cửa sổ chết thảm. Ông Tùng cũng nhảy theo nhưng rơi xuống mái tôn nhà bên cạnh, bị thương nặng.
Báo chí Việt Nam đã kể chuyện một nữ triệu phú người Việt ở Texas đã đem tiền về làm ăn, đầu tư tại Việt Nam, xây dựng sòng bài ở Kampuchea và sau đó đã trở thành nạn nhân của nạn cờ bạc, bán sạch gia sản, vốn liếng và trở thành một người ăn xin lang thang ở sòng bài.


Tại Việt Nam đánh bạc là bất hợp pháp, được quy thành tội danh trong Bộ Luật Hình sự, ngoài phạt tiền và cải tạo không giam giữ, người bị coi là phạm tội đánh bạc có thể bị xử tù tối đa bảy năm (điều 248/bộ luật hình sự.)
Nhưng hiện, dù chưa có thống kê chính thức nhưng có hàng ngàn người vượt biên giới Việt Nam sang đánh bạc tại Kampuchia mỗi ngày.

Hiện có 7 doanh nghiệp được cấp phép kinh doanh casino trên toàn Việt Nam, trong đó có 5 dự án casino được mô tả là “quy mô nhỏ” tại Hải Phòng, Lào Cai, Ðà Nẵng, Quảng Ninh và hai dự án “quy mô lớn” tại Quảng Nam và Bà Rịa – Vũng Tàu.
Ðược biết Bộ Chính trị của Ðảng Cộng sản đã chấp thuận về chủ trương đầu tư dự án phát triển khu du lịch tổng hợp casino Phú Quốc và dự án khu du lịch tổng hợp có casino Vân Ðồn, Quảng Ninh.

Ngày 16/1/17 vừa qua, Chính phủ CSVN đã ban hành Nghị định về kinh doanh casino, cho phép người Việt trên 21 tuổi và thu nhập trung bình trên 10 triệu đồng một tháng được vào casino, có nghĩa là công dân Việt Nam hầu hết ai cũng có thể đi đánh bài. Với việc cho phép người Việt chơi casino, chính phủ sẽ có đủ dữ liệu để kiểm soát được trò chơi này và tăng thu ngân sách, nhưng kết quả là điều ngược lại, tệ nạn này sẽ đem thêm cho dân sự nghèo đói, suy đồi.

Ở xứ Mỹ này, nhiều triệu phú người Việt làm nghề biển ở Louisiana, có thuyền đánh tôm, có nhà máy đông lạnh chứa tôm, vốn liếng bạc triệu, đã trở thành tay trắng vì nạn ham mê cờ bạc. Chỉ qua một mùa mưa bão, thay vì dùng thời gian đi biển, họ đến sòng bài và nướng sạch gia sản trong một vài tuần lễ. Sòng bài thường dùng xe bus thuê mướn hay xe của sòng bài chuyên chở, đưa đón người từ thành phố đến nơi đánh bạc, đi về trong ngày. Loại khách này hầu hết là những vị cao niên, không ít những người đang hưởng trợ cấp của chính phủ, vẫn đều đều đi về sòng bài.
Khách Á Châu tại các sòng bài Las Vegas.
Khách Á Châu tại các sòng bài Las Vegas.

ABC Eyewitness News đưa tin nhiều người Mỹ gốc Á Châu hàng ngày lên xe đi casino không hẳn để đánh bài mà để kiếm chút đỉnh tiền. Khi đến nơi, họ được phát cho mỗi người $45.00 và một phiếu ăn trưa. Số tiền này họ chỉ chơi bài một ít còn thì dành dụm mang về. Ở Las Vegas, Nevada, một thời khách chơi do các đại lý từ các thành phố California chiêu dụ, không những được cho tiền, phiếu ăn và cả phòng ngủ, để lôi cuốn khách hàng. Ðây là tình trạng rất phổ biến, xảy ra cách đây khá lâu.
Gần đây, phong trào tổ chức những shows ca nhạc tại các sòng bài xa thành phố, cũng là một lối quảng cáo kiếm khách cho sòng bài, gây tổn hại không ít cho phong hoá.

Sòng bài dù ở đâu, hiện nay cũng có manager người Việt đặc trách quảng cáo, lôi cuốn người Việt vào vòng tội lỗi là đi đánh bài!
Năm mươi năm trước, những con bạc ở Mỹ phải đi Atlantic City, New Jersey hay Nevada để tìm sòng bài. Ngày nay, 11 tiểu bang đã cho phép các cơ sở cờ bạc hoạt động, 6 tiểu bang có tàu di động hay tàu đậu tại bến làm sòng bài; và 23 tiểu bang có những sòng bài do người da đỏ làm chủ.

Ba mươi năm trước, xổ số chỉ có ở 7 tiểu bang; bây giờ 40 tiểu bang kinh doanh Lotto và North Carolina, Oklahoma cũng sắp có. 41 tiểu bang có trường đua ngựa, đua chó hay jai-alai (trò ném bóng có ăn thua bằng tiền).

Chỉ 2 tiểu bang – Hawaii và Utah – là chưa có cờ bạc hợp pháp.
Ðối với nhiều tiểu bang, con số tiền thuế kiếm từ các sòng bài không là nhỏ, nếu bạn đọc biết các sòng bài đem về cho sở thuế 100 tỉ đô la mỗi năm, nên chúng ta cũng không nên có cái ảo tưởng sẽ dẹp hết sòng bài trên đất Mỹ.

Cờ bạc gây ra chuyện chết người còn hơn là ma tuý, và rượu. 1 trong 5 người thất bại vì cờ bạc đã tự sát. Từ năm 1991 đến 2002, 4,994 người đã tự sát tại “thành phố tội lỗi” Las Vegas (Nevada). Trong đó 11% hay 547 người là từ các tiểu bang khác đến, xảy ra ngay ở  Clark County, nơi có 171 sòng bài, chiếm tỷ lệ 87% của Nevada.

Người Việt tại Mỹ có máu cờ bạc cao nhất trong các sắc dân

Người ta chọn Connecticut làm thí điểm, nơi có 4,000 người Lào, 3,500 Kampuchea và 10,000 người Việt. Có 96 người tham dự cuộc nghiên cứu, trong đó có 30 người Lào, 30 Kampuchia và 36 người Việt.

Kết quả:
– Trong 30 người Lào có 16 người (28%) mắc bịnh ghiền cờ bạc.
– Trong 30 người Kampuchea 18 bệnh cờ bạc (31%).
– Trong 36 người Việt, có 24 người (41%) mắc bệnh ghiền cờ bạc.
Nói dễ hiểu hơn, cứ 100 người Việt Miên Lào mắc tật cờ bạc, -Lào chiếm 28 người, -Miên 31 người, – Việt Nam 41 người.

Theo kết quả nghiên cứu năm 1991, có khoảng 4-8% dân số Mỹ mắc bệnh ghiền cờ bạc, so với người da trắng (Caucasians) thì người Mỹ gốc châu Á nghiện cờ bạc gấp 3 lần, khoảng 12.5 %, trong khi dân số người Mỹ gốc châu Á chỉ chiếm có 5% của tổng số. Riêng với người Việt, chúng ta mắc bệnh ghiền cờ bạc gấp 10 lần người Mỹ.

Chúng ta không quên mấy năm gần đây số người Việt sinh sống tại Úc đã bị kết án tử hình hay chung thân vì đã bị dính trong đường dây ma tuý, vì đóng vai trò vận chuyển “drug mule” (lừa thồ thuốc,) đưa bạch phiến từ Việt Nam về, tử hình như trường hợp Nguyễn Tường Vân bị bắt tại sân bay Changi, Singapore (2002,) hay chung thân như Nguyễn Thành Tấn Đức, bị bắt Bali – Indonesia (2006.) Hầu hết do nạn nợ nần cờ bạc gây ra, và các nhóm “cá mập” tức băng đảng nắm đầu mối buôn bán ma tuý, thường tìm người chịu “thồ” hàng là các con bạc khát nước tại các sòng bài..
Huy Phương

__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Featured post

🔥 Bản Tin Trong Ngày-22/11/2024

My Blog List