Nếu áp dụng luật, ai sẽ bị tử
hình ở VN?
Diễn hành
Tết Ất Mùi tại Little Saigon, Orange County CA
Preview by Yahoo
|
|||||||
ĐĂNG NGÀY: 22.02.2015 , MỤC: - TIN NỔI BẬT, BÌNH LUẬN
VRNs (22.02.2015) – Sài Gòn
– Bộ Luật Hình Sự Việt Nam nơi Chương XXI
có quy định Các Tội Phạm Về Tham Nhũng. Theo đó, các điều sau đây nếu vi phạm
sẽ bị án tử hình.
Điều 278 (4) Tội Tham Ô Tài Sản: (a) Chiếm đoạt tài sản có giá
trị từ $500,000,000 đồng trở lên ($23,441 đôla)
Điều 279 (4) Tội Nhận Hối Lộ: (a) Của hối lộ có giá trị từ
$300,000,000 đồng trở lên ($14,065 đôla)
Điều 289 (4) Tội Đưa Hối Lộ: (a) Của hối lộ có giá trị từ
$300,000,000 đồng trở lên ($14,065 đôla)
Luật này chỉ được áp dụng cho những ai không phải là đảng viên
của Đảng CSVN, hoặc những ai đã bị khai trừ ra khỏi Đảng.
Nếu luật được áp dụng cho giai cấp cộng sản thì gần như tất cả
giàn lãnh đạo cộng sản, từ trung ương đến địa phương, ai cũng đều bị án tử
hình.
Cho nên Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng mới nói “đánh con chuột
đừng để vỡ bình”, tức đánh chuột có chọn lọc, người đánh chuột (Trưởng Ban Nội
Chính Trung Ương) nên chọn chuột của đối thủ mà đánh và chọn con chuột nào què
quặt để đối thủ không quậy cho bể đảng.
Vì tất cả đều có thể bị án tử hình, cho nên ở Trung Quốc cũng
như Việt Nam, giàn lãnh đạo ai cũng lo sợ, không biết đồng chí cán bộ chừng nào
cho mình bị lộ, cũng không biết cách đánh có chọn lọc này dựa vào tiêu chuẩn
nào, cho nên sự bảo vệ duy nhất là phải làm sao cho kẻ đánh chuột sợ chuột nên
không dám đánh, ai dám đánh thì mình phải đánh cho gục trước.
Đó là lý do mà GS Carl Thayer hôm đám tang ông Thanh 13/2/2015
đã nhận xét “ông Nguyễn Bá Thanh được đưa vào ngã ba đường” và “bất kỳ ai ngồi
vào vị trí đó (Trưởng ban Nội chính Trung ương) sẽ bị ‘bẻ nanh’ hay kể như bị
vô hiệu hoá”. Qua câu nói này, ta thấy trong thâm tâm của ông Thayer không tin
là ông Thanh chết do bệnh tự nhiên.
Trong khi ở Trung Quốc, ông Vương Kỳ Sơn, có vai trò chống tham
nhũng y như ông Thanh, nhưng ông ta có rất nhiều lợi thế hơn so với ông Thanh.
Lợi thế lớn nhất của ông VKSơn là được ông Tập Cận Bình bảo vệ bằng mọi giá,
nói chém “cả hổ lẫn ruồi” chứ không “đánh con chuột đừng để vỡ bình” như ông
NPTrọng, câu nói làm yếu ông Thanh và làm mạnh chuột. Lợi thế thứ hai là ông
VKSơn là một trong 7 người của Thường Trực Bộ Chính Trị, có quyền lực trên đỉnh
cao, điều mà ông Thanh không có. Lợi thế thứ ba là ông VKSơn không có gia đình
để chuột có thể cắn trả thù, muốn cắn phải cắn chính ông, cho nên ông gần như
có một cơ thể bất diệt.
Vì chế độ cộng sản xây dựng ra giai cấp thống trị đứng trên luật
mà nếu áp dụng luật thì hầu như ai cũng bị án tử hình, cho nên việc ông VKSơn
chém “hổ lẫn ruồi” cũng là có chọn lọc, ưu tiên cho đối thủ và ưu tiên cho
chuột yếu chuột què. Nhưng vì không có tiêu chuẩn cho việc chọn lọc nên ai cũng
lo mất ngủ, hậu quả là trong đường dài có thể chính ông VKSơn cũng sẽ bị cả bầy
chuột vật.
Ông Thanh có cá tính mạnh, quyết đoán và không muốn nghe theo
lời khuyên của người chống lưng mình “đánh con chuột đừng để vỡ bình”, trong
khi chính người chống lưng cũng yếu không có nhiều quyền lực như ông Tập Cận
Bình.
Khi ông Phạm Quý Ngọ đã bị chết theo quy trình để bảo vệ cho
bình (Đảng) không vỡ và Viện Kiểm Sát Trung Ương đã tuyên bố đóng hồ sơ thì
đáng lẽ ra ông Thanh nên dừng, nhưng sau đó ông Thanh đã tuyên bố là muốn tiếp
tục và mở rộng cuộc điều tra qua lời khai của ông Dương Chí Dũng.
Với hành động này và các tuyên bố “hốt liền”, “hốt hết”, “không
nói nhiều” trước đây khi nhận nhiệm vụ thì ông Thanh đã làm cho cả giai cấp
thống trị phải âu lo và muốn áp dụng luật chơi của game độc tài là “giết hay bị
giết”.
Trong Hội Nghị Trung Ương 10 hôm 5-12/1/2015 Bộ Chính Trị đề
nghị kỹ luật một cán bộ cao cấp và Ban Chấp Hành TƯ đồng ý, nhưng không cho
biết là ai và phạm lỗi gì, làm cho những người theo dõi chính trị VN nghi ngờ
là nó có liên quan đến vấn đề tham nhũng và chống tham nhũng.
Các phe phái trong Đảng đang tranh chấp quyền lực dữ dội trước
thềm Đại Hội 12, nhưng khi đi đến mức có thể bể đảng thì họ ngưng lại để thoả
hiệp, và khi đã thoả hiệp rồi thì họ cùng nhau làm thành giàn đại hoà tấu để
định hướng dư luận, cho dù có trơ trẽn đến đâu.
Giàn nhạc này biểu diễn khá hề trong cái chết của ông Thanh, nào
là “tao khỏe mà, có chi mô”, “ăn hết tô cháo”, “ký giấy tờ công văn Nội Chính”,
“đi lại được trong phòng”, trước khi chết ông Thanh nói với bác sĩ đại diện
đảng là “để cho gia đình chịu mọi chi phí trị bệnh của ông”. Có ai khi lâm
chung nói lời cuối cùng như vậy không? hay đó là cách Đảng muốn định hướng dư
luận rằng ông Thanh tuy chống tham nhũng nhưng chẳng trong sạch gì, mà cũng là
đại tham nhũng.
Các lãnh tụ đến thăm như các ông Tô Huy Rứa, Nguyễn Xuân Phúc,
Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Thị Kim Tiến… nhưng tuyệt đối không có một âm thanh
hay hình ảnh gì của ông Thanh cả, trong khi ông Võ Nguyên Giáp đã ngất ngư còn
được mặc quân phục để chụp hình.
Tại sao?
- Tại vì ông Thanh không chết do bệnh tự nhiên, và khác với ông
Phạm Quý Ngọ bị dính bên phía tham nhũng, ông Thanh là người đang cầm thượng
phương bảo kiếm để chống tham nhũng. Nếu sự thật được phơi bày thì rõ ràng là
tham nhũng đã thắng, và lòng dân sẽ muốn nổi loạn.
Vì muốn bảo vệ Đảng, bảo vệ bình, nên tất cả các phe tạm thời
đình chiến để hoà nhạc tế thần hy sinh ông Thanh. Có thể nói người có lỗi lớn
nhất trong cái chết của ông Thanh là ông TBT Nguyễn Phú Trọng.
Và những người có lỗi trong việc bao che cái sai quấy này để bảo
vệ chế độ là những người không chịu nhân cơ hội này để phơi bày ra sự thật hầu
thay đổi chế độ để đi về hướng trong sáng cho Việt Nam hơn.
Lê Minh Nguyên
NHÀ CỦA DÂN NGHÈO, VÀ
NGAI VÀNG CỰU TBT CS NÔNG ĐỨC MẠNH.
Nhà của Nhân Dân Việt Nam, những người được gọi là "CHỦ NHÂN", và ngai
vàng cựu TBT CS Nông Đức Mạnh, tự nhận là "ĐÀY TỚ" của Nhân Dân!!!
Nhà tiếp khách của người Dân nghèo (Việt Nam) so với tư dinh của cựu tổng bí thư đảng cộng sản Nông Đức Mạnh.
Nhà của dân nghèo - những người được gọi là "CHỦ NHÂN" của đất nước Việt Nam...
...Và gian phòng đơn sơ của cựu Tổng bí thư CS - tự nhận là ĐÀY TỚ của nhân dân
Tốt với ngu bây giờ giống nhau?
ĐĂNG NGÀY: 21.02.2015 , MỤC: - TIN NỔI BẬT, BLOG THÀNH VIÊN
VRNs (21.02.2015) – Sài Gòn
– Nói thật, trước giờ tôi rất ít khi xem phim Việt Nam vì hầu như nội dung
của các bộ phim đều nhạt nhách, đôi khi hết sức vô duyên và tình tiết thì khiên
cưỡng. Lợi ích có được chăng cũng chỉ là giúp người ta giải trí chứ ít để lại
ấn tượng gì để mà suy gẫm…
Trong dòng phim Hài mùa Tết 2015 có lẽ đã có sự khác biệt khi
“TRÚNG SỐ” được công chiếu và ít nhiều đọng lại trong tôi đôi điều trăn trở…
Bộ phim gây được ấn tượng sâu sắc với tôi cũng chỉ bởi vì nó
gióng lên được một thông điệp, nó khái quát gần như đầy đủ bộ mặt thật và văn
hóa sống của con người Việt Nam dưới chế độ thiên đường XHCN. Bây giờ sống tốt
được xem là ngu, chân tình – thật thà là ngốc, gian dối, tham lam, lừa đảo là
điều hết sức bình thường… Chỉ có điều bất thường là hầu như người ta xem những
người dám sống tốt là những người bất bình thường!
Poster phim Trúng Số
của đạo diễn Dustin Nguyễn
Tôi chưa thấy ở nơi đâu mà giá trị “Tốt” được đánh đồng là “Ngu”
và quả thật là rất đúng như ở xã hội Việt Nam hiện nay. Bạn có thừa nhận với
tôi không: ở cái xứ sở này người tốt và việc tốt đang được xem như một điều lạ
lùng và hiếm thấy. Nó khiến người ta phải ca ngợi, tôn vinh, nhắc nhở nó trên
báo đài như một tấm gương, như bài học luân lý… mặc dù xét ở nhiều góc độ, cái
được xem là người tốt, việc tốt ở Việt Nam cũng chỉ là điều hiển nhiên, là thứ
văn hóa giao tế cộng đồng bình thường, là những nguyên tắc cơ bản được mặc định
ở các xã hội khác trên toàn thế giới…
Bạn có bao giờ đặt câu hỏi và lý giải tại sao xã hội Việt Nam
ngày nay lại tràn lan những sự việc suy đồi và đạo đức con người đang xuống
cấp, tha hóa đến mức trầm trọng? Tôi không phải là giáo sư, tiến sĩ để có thể
lý giải bằng thứ triết học cao siêu, uyên bác… Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng Cha
mẹ sống thế nào thì con cái thế ấy. Bản chất Chính quyền ra sao thì nảy sinh
bản chất người dân như vậy! Bạn không thể đòi hỏi một xã hội lành mạnh và phát
triển khi chính bộ phận điều hành xã hội đó chưa bao giờ được lành mạnh và sâu
bệnh từ gốc đến ngọn.
Chế độ tại VN đã được hình thành và xây dựng với niềm tự hào là
“cướp chính quyền” bằng sự khẳng định và tư liệu chính thống; Một đất nước với
sách giáo khoa là những trang lịch sử ngụy tạo, xóa bỏ sự thật, che dấu sự giả
dối! Một bộ máy với cơ chế và những con người luôn đặt lợi ích bản thân lên
trên lợi ích đất nước và nhân dân… thì làm sao xây dựng được một xã hội biết
nói không với giả dối? Biết tự trọng để nhìn nhận lỗi lầm? Biết quay lưng với
sự gian tham? Biết giúp đỡ, lên tiếng phản đối bất công và gìn giữ sự thật,
công bằng? Dám làm điều tốt mà không sợ nhầm lẫn và không bị xem là ngớ ngẩn
khác lạ…
Với một chính thể và bộ máy điều hành như vậy thì Người dân biết
dựa vào đâu để cùng xây dựng và vun đắp những giá trị luân lý? Biết dùng tấm
gương tốt nào để học tập và noi theo? Thể chế và lãnh đạo toàn thể hiện điều
xấu xa thì dân làm theo cũng là điều hiển nhiên!
Tốt và ngu bây giờ như nhau có đồng nhất không? Giống như Xứ sở này là thiên đường nhưng đang lao nhanh xuống địa ngục vậy? Y chang!
Tốt và ngu bây giờ như nhau có đồng nhất không? Giống như Xứ sở này là thiên đường nhưng đang lao nhanh xuống địa ngục vậy? Y chang!
Bạch Cúc
No comments:
Post a Comment